Phu quân mỹ nhân tóc bạc mắt đỏ của ta - Chương 90
Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:52:51
Lượt xem: 0
Chàng dừng lại, liếc nhìn Thẩm Nguyên Tịch một cái, ánh mắt không phải dừng trên gương mặt nàng mà là nơi bụng dưới, như muốn nói điều gì đó liên quan đến chỗ ấy, nhưng chàng lại thôi, thu hồi ánh mắt mà không nói thêm gì.
“Nói chung, U tộc cũng giống như vậy. Dòng m.á.u của Thượng Tam Môn U tộc chịu ảnh hưởng sâu sắc từ chu kỳ mặt trăng. Khi trăng tròn, sức mạnh đạt đỉnh điểm, nhưng vào ngày sóc, còn gọi là lúc không có trăng, không có ánh trăng, sức mạnh cũng yếu nhất. Vì vậy khi không có trăng, không cần phải dựng trận pháp, vì vào lúc đó, Thượng Tam Môn U tộc sẽ mất đi sức mạnh, giống như người bình thường.”
Thẩm Nguyên Tịch yên lặng lắng nghe, cuối cùng không kiềm được mà ghé sát lại, nhỏ giọng hỏi chàng.
“Tam Điện hạ… ngài…”
Tam Điện hạ tên là Tiêu Lâm Sóc, cái tên “Lâm Sóc” nghe thế nào cũng như chỉ người sinh vào thời điểm trăng tàn. Có khi nào giống như tên của nàng, cũng được đặt theo ngày sinh?
“Nàng hỏi tên ta sao?” Tam Điện hạ đoán được điều nàng muốn hỏi, “Nghe như thể ta sinh vào thời điểm trăng sắp chuyển thành sóc, phải không?”
“Đúng vậy.” Thẩm Nguyên Tịch gật đầu.
“Tẩm Nguyệt đặt cho ta cái tên này, cũng thực sự vì mục đích đó.” Tam Điện hạ nói, “Vì dòng m.á.u của U tộc gắn liền với chu kỳ mặt trăng, người sinh vào đêm trăng tròn có thiên phú rất cao, còn kẻ sinh vào đêm không trăng, năng lực sẽ mờ nhạt như ánh trăng yếu ớt.”
Giọng của Tam Điện hạ không thể hiện chút gì buồn bã, ngược lại có chút vui vẻ: “Tẩm Nguyệt cho rằng, tròn rồi sẽ khuyết, khuyết lại sẽ tròn, cái tên cũng chỉ là cái tên, không thể đại diện cho điều gì.”
Nói một hồi lâu, Thẩm Nguyên Tịch vẫn không hiểu rõ ràng chàng thực sự sinh vào lúc nào. Những lời này nghe qua có vẻ thâm sâu, nhưng nghĩ kỹ thì cũng chỉ là những đạo lý quen thuộc, không có gì đặc biệt.
Nghĩ đi nghĩ lại, Thẩm Nguyên Tịch đành khen nhạt: “Phụ thân của ngài… nói rất có lý.”
“Giờ sinh của người U tộc không giống với người thường, đến lúc thích hợp nàng sẽ hiểu.” Tam Điện hạ nhân cơ hội tiến đến gần tai nàng khẽ thì thầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-my-nhan-toc-bac-mat-do-cua-ta/chuong-90.html.]
May
“Còn chuyện ngày sinh này, đối với Thượng Tam Môn mà nói, đều là bí mật không thể tiết lộ. Có thể ta thực sự sinh vào đêm không trăng, sức mạnh yếu ớt, nên không đáng sợ. Nhưng cũng có thể đây chỉ là màn che mắt của Tẩm Nguyệt, ta có lẽ sinh vào đêm trăng tròn, cái tên chỉ là để kiềm chế sức mạnh… Nàng nghĩ sao?”
Giọng chàng rất nhẹ, hơi thở ấm áp phả vào tai Thẩm Nguyên Tịch, khiến nàng không tự chủ mà đỏ mặt. Trong ánh nhìn chăm chú của Tam Điện hạ, vành tai nàng từng chút một đỏ lên, hồng hồng đến tận mang tai.
Chàng không tự chủ được, lại tiến sát thêm một chút, chỉ cần Thẩm Nguyên Tịch khẽ động, môi chàng sẽ chạm vào tai nàng.
Yết hầu bị chèn ép trong chiếc cổ áo cung trang chỉnh tề khẽ rung lên.
Thẩm Nguyên Tịch không dám nhìn chàng, cảm nhận hơi thở càng lúc càng gần bên tai, bèn đáp lại: “Cũng có thể, ngài sinh vào đêm mười bốn tháng Giêng, phụ thân ngài không tìm được cái tên ưng ý, nên cố ý đặt chữ ‘Sóc’.”
Tam Điện hạ thoáng giật mình, nhưng chỉ trong chốc lát, đến nỗi Thẩm Nguyên Tịch cũng không nhận ra.
Tiếng cười nhẹ vang lên bên tai nàng, Tam Điện hạ như đang thủ thỉ, dịu dàng nói với nàng: “Sau khi thành thân… ta sẽ nói cho nàng biết ngày sinh của ta.”
Thẩm Nguyên Tịch còn đang ngẩn ngơ vì câu nói đó, thì bất ngờ cảm thấy một chút ẩm ướt nơi tai, nàng ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Tam Điện hạ hơi mở miệng, đầu lưỡi vẫn chưa kịp rụt lại đã bị nàng bắt gặp ngay tại trận.
Thẩm Nguyên Tịch sững sờ, còn Tam Điện hạ trong ánh mắt ngây ngốc của nàng, chậm rãi đưa tay lên, dùng tay áo che mặt, nghiêm trang đứng dậy, rồi vội vã biến mất khỏi tầm mắt nàng.
Từ trong viện vang lên tiếng nước b.ắ.n tung tóe, như thể có ai đó ngã vào hồ nước.
Thẩm Nguyên Tịch bừng tỉnh, do dự đi ra ngoài, gọi vài lần Tam Điện hạ nhưng không ai đáp lại. Nhìn hồ cá chép cạnh hành lang không có gì thay đổi, nàng lang thang một hồi, rồi đi đến tiền viện.