Phu quân mỹ nhân tóc bạc mắt đỏ của ta - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-03-05 06:16:12
Lượt xem: 2

Thẩm Nguyên Tịch không biết đó là lời khen hay chê nàng cố ý làm ra vẻ trưởng thành.

“Hãy nói xem, tâm tư của nàng là gì.” Tam Điện hạ nói.

Trong khoảnh khắc ấy, Tam Điện hạ lại phù hợp với lứa tuổi của ngài, giống như một vị huynh trưởng trong gia đình, thông thái từng trải, là trụ cột gia tộc chỉ dẫn con đường.

Cũng bởi cảm giác an tâm này, Thẩm Nguyên Tịch nói: “Ta nghĩ, nếu không có ta, mẫu thân sẽ sống lâu hơn, lập công danh sự nghiệp, cùng phụ thân kề vai chiến đấu, nghe thưởng công ở Phượng Hoàng đài…”

Nghe nàng nói xong, Tam Điện hạ nhìn nàng, khẽ nói: “Nói ngược rồi, Thẩm Nguyên Tịch.”

“Hửm?”

“Ta chỉ kể điều ta thấy tận mắt.” Tam Điện hạ nói, “Khi ta đến đại doanh Mạc Bắc, mẫu thân nàng khí huyết suy nhược, không thể ra trận, ngay cả tuần tra doanh trại trước trận cũng phải gắng gượng. Từ đó có thể thấy, từ trận Yên Đô, mẫu thân nàng đã bước qua Quỷ Môn quan trở về, nhưng đã gần chạm đến giới hạn.”

“Vậy mà ta vẫn…” Thẩm Nguyên Tịch ngấn nước mắt.

“Dựa theo kinh nghiệm của ta, bà ấy và phụ thân nàng đã làm huynh muội thân tình hơn hai mươi năm nhưng vẫn chưa thành thân, sau trận Yên Đô, phụ mẫu nàng gấp gáp thành thân, sống với nhau ân ái, có lẽ vì bà ấy biết mình chẳng còn sống được lâu, muốn hoàn thành tâm nguyện.”

“…Hả?!” Thẩm Nguyên Tịch sững sờ rồi mặt đỏ bừng, lấy tay che miệng, kinh ngạc không nói nên lời.

“Thành thân là hoàn nguyện, sau khi hoàn nguyện, dù c.h.ế.t trên chiến trường cũng không còn nuối tiếc.” Tam Điện hạ nói, “Nhưng nàng… Mẫu thân nàng không phải vì sinh nàng mà chết, trái lại, sự tồn tại của nàng chính là lý do bà ấy cố gắng kéo dài mạng sống.”

Nước mắt Thẩm Nguyên Tịch tự nhiên chảy xuống, nhưng trong lòng lại ấm áp và vui sướng.

Một chiếc khăn tay đưa đến, lau nước mắt cho nàng.

Thẩm Nguyên Tịch vội vàng cảm tạ, ánh mắt càng thêm trong trẻo, Tam Điện hạ cúi mắt, cẩn thận gấp khăn tay bỏ vào túi, mỉm cười nhìn nàng nói: “Trình tướng quân, đúng là anh hùng thật sự.”

Mấy lời đánh giá này khiến Thẩm Nguyên Tịch ngẩng đầu, nhìn Tam Điện hạ hôm nay uy nghi trang trọng, lần đầu tiên trong lòng bỗng dâng lên cảm xúc nóng hổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-my-nhan-toc-bac-mat-do-cua-ta/chuong-44.html.]

Tâm trạng nàng xao động mãnh liệt, đánh tan những năm tháng đè nén nỗi ân hận và hối tiếc trong lòng, phụ, mẫu, anh hùng… những từ này cuộn trào trong dòng m.á.u sôi sục, cuối cùng lóe lên một suy nghĩ – nàng đã tìm thấy.

Tìm thấy người hiểu mình, hiểu được lòng mình, có thể tâm sự, người hợp với mình nhất.

Chỉ là suy nghĩ này vừa lóe lên, Thẩm Nguyên Tịch đã hoảng hốt đè nén xuống.

“Tam Điện hạ…” Thẩm Nguyên Tịch cố gắng giữ giọng nói không run rẩy, “Ta nghĩ, mẫu thân ở dưới suối vàng nghe được lời này của Tam Điện hạ, chắc hẳn cũng sẽ rất vui.”

“Ta chưa bao giờ tiếc lời khen ngợi anh hùng thật sự.” Tam Điện hạ nói, “Gần đây gặp phụ thân nàng nhiều, ta thấy phụ thân nàng cũng là một người có lòng trung kiên, lòng yêu nước, cũng sẽ là một hiền thần.”

“Hả? Tam Điện hạ và phụ thân ta…”

Tam Điện hạ gật đầu: “Gần như gặp mỗi ngày.”

Biết Tam Điện hạ sẽ vào phòng khuê nữ, mỗi tối Thẩm Phong Niên đều ngồi ngoài tiểu viện, bày bàn ghế, pha trà sẵn. Thẩm Phong Niên nói rõ, Tam Điện hạ không phải người thiếu lễ độ, nếu thấy phụ thân của cô nương, nhất định sẽ đường hoàng hiện diện, lịch sự trò chuyện.

Vậy nên, mỗi tối Tam Điện hạ đều uống trà cùng Thẩm Phong Niên đến tận nửa đêm.

“Tam Điện hạ…” Thẩm Nguyên Tịch có chút thắc mắc mới, “Trong sách ‘Khảo U’ có nói, U tộc hoạt động ban đêm, cũng cần nghỉ ngơi.”

“Đúng vậy.” Tam Điện hạ gật đầu.

“Vậy Tam Điện hạ… nghỉ ngơi lúc nào?” Thẩm Nguyên Tịch thật sự muốn biết, nếu nửa đêm uống trà cùng phụ thân, ban ngày lại đến thăm nàng, rốt cuộc ngài nghỉ ngơi khi nào?

Tam Điện hạ với dáng vẻ thản nhiên, bình tĩnh nói: “Ta cũng không rõ.”

May

Ngài không tài nào ngủ được, nằm xuống nghĩ đến Thẩm Nguyên Tịch, chân lại tự động hướng về phủ tướng quân.

Loading...