14
Cha nạp .
Là nạp nữ nhân mà con rể ông từng thầm yêu.
Nghe thì rối.
đúng là chuyện thật.
Đích mẫu phản đối, liền giở bài khổ nhục kế mặt tỷ tỷ và đại ca, mong hai mặt ngăn cản phụ .
Ta thì giúp cha và Tiền Tam Nương dệt nên một thiên tình sử lãng mạn đầy nước mắt.
Tỷ tỷ xong, lập tức thuyền.
Đầu óc nàng từ đến nay chỉ phong hoa tuyết nguyệt.
Nàng khuyên đích mẫu: "Chân tình phân tuổi tác, chẳng kể phận. Con thực lòng khâm phục Tam Nương, vì yêu, nàng thể bất chấp ánh mắt thiên hạ, màng danh phận. Mẫu , đừng quá hẹp hòi."
Đích mẫu tức giận mắng: "Chân tình cái rắm!"
Còn đại ca thì càng chẳng thể về phía bà.
Hắn cũng là nam nhân, mà nam nhân tam thê tứ là chuyện thường tình.
Trong phòng của hiện một thất và một nha đầu hầu phòng, chính đích mẫu chọn giúp khi đại tẩu mang thai.
Cuối cùng, đích mẫu tìm đến cầu xin.
"Con giờ là Thế tử phi Trường Bình hầu phủ, cha con nhất định sẽ lời con."
Tình cảm bà dành cho phức tạp.
Muốn sống , nhưng mong sống quá .
Ta sống , thể nâng đỡ nhà đẻ.
Ta sống quá , bà ghen tị.
Tỷ tỷ đến nay xuất giá, hỏi nàng gì, nàng chỉ : "Phải cảm giác."
Cảm giác cái gì chứ!
Bao nhiêu mối xem mắt, cũng chẳng thấy nàng động lòng với ai.
Đích mẫu hy vọng nàng thể gả nơi cao hơn .
hiện tại, chỉ mong nàng gả là may lắm .
Ta đích mẫu, nhẹ nhàng :
"Chỉ là một tiểu thôi mà, mẫu cần gì quá lo lắng? Cơm no áo ấm, dưỡng nàng như một con mèo nhỏ cũng . Dù sinh con trai, cũng thể so với đại ca . Huống chi, nếu nàng lấy chồng , Thế tử sẽ thôi nhớ nhung, vị trí Thế tử phi của con càng thêm vững chắc, tiền đồ của đại ca cũng càng thêm vững vàng. Mẫu thấy ?"
15
Đích mẫu đành thỏa hiệp.
Thực , dù bà thỏa hiệp thì cũng chẳng còn cách nào khác.
Chủ động một chút, còn cha nhớ đến cái ơn .
Đến khi bụng sáu tháng, Lâm Kiều cuối cùng phát hiện Tiền Tam Nương gả chồng.
Mà nàng gả chính là nhạc phụ của .
Hơn nữa, chỉ mà thôi.
Hắn lập tức nổi trận lôi đình.
Mọi tính toán, mưu kế, nhẫn nhịn gì đó đều vứt hết đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-giu-than-vi-tinh-ta-ngang-nhien-cuong-ep/chuong-5.html.]
Hắn hùng hổ đến tìm tính sổ.
"Triệu Nguyệt Hoa, ngươi ? Là ngươi giở trò ?"
Ta giả vờ vô tội: "Phu quân đang gì thế?"
"Tại Tam Nương thành của cha ngươi? Ngươi gì?"
Ta xòe tay: "Ta gì , họ tình ý với , ?"
Hắn đập vỡ một cái chén: "Tình ý cái gì! Tam Nương thể thích lão già đó? Ta , ngươi và cha ngươi cấu kết cưỡng ép dân nữ chứ gì?! Triệu Nguyệt Hoa, lòng ngươi thật độc ác, Tam Nương là nữ nhân thế , ngươi nỡ để nàng của cha ngươi ?"
Hắn còn .
"Ngươi hủy hoại tất cả, Triệu Nguyệt Hoa, ngươi hủy hoại tất cả thứ của ! Ta sẽ bỏ qua cho ngươi!"
"Không bỏ qua thế nào?" – , giọng lạnh tanh mà môi nở nụ – "Chẳng lẽ là đợi sinh nở mua chuộc bà đỡ, để hai con đều c.h.ế.t ?"
Hồng Trần Vô Định
Hắn kinh hãi .
"Mẫu ngươi cho ," – châm chọc – "Ngươi tưởng địa vị ở nhà ? Chỉ là một tên hề nhảy nhót, chẳng ai quan tâm ngươi. Ngay cả mẫu ngươi cũng thương ngươi. Chỉ cần sinh con trai, ngươi lập tức sẽ bỏ rơi!"
Hắn giận đến mắt đỏ ngầu, như g.i.ế.c .
Hắn xưa nay từng là kẻ lương thiện.
Cũng chẳng mấy mưu lược.
Đang lúc tức giận.
Bị kích cho một câu, liền vươn tay bóp cổ .
Lần tránh.
Bàn tay từng tấc từng tấc siết , mặt mũi dữ tợn vặn vẹo, ánh mắt hung quang lóe sáng.
Hắn thật sự g.i.ế.c .
nhanh, kéo , đá cho một cước, còn tát một cái.
Trường Bình hầu và Hầu phu nhân đến.
16
Hầu phu nhân sững sờ.
Không chờ đến khi sinh mới tay ?
Sao giờ nhịn nổi?
"Ngươi điên ?!" – Trường Bình hầu giận dữ quát – "Đây là thê tử của ngươi! Là thê tử của ngươi đấy! Trong bụng nàng còn mang cốt nhục của ngươi!"
Ta nép lưng Trường Bình hầu:
"Phụ cứu mạng, Thế tử g.i.ế.c diệt khẩu! Con vô tình thấy bỏ t.h.u.ố.c canh sâm của , sợ con tố giác nên g.i.ế.c con!"
Tiếng sét đ.á.n.h giữa trời quang!
Mọi đều sững .
Lâm Kiều kinh hoàng .
Hắn chắc nghĩ tới lúc chuyện về Cảnh vương, chuyện phiếm.
Trường Bình hầu và Hầu phu nhân kinh ngạc , bình tĩnh , nhanh chóng giải thích:
"Phụ , đừng nàng bậy, con thể hại ?"
Ta : "Bởi vì ngươi cưới Tiền Tam Nương, phụ đồng ý. Chỉ cần phụ xảy chuyện, ngươi chính là Trường Bình hầu, cả phủ ngươi gì chẳng ! Lâm Kiều, ngươi còn là ? Ngươi vì một nữ nhân mà dám mưu sát phụ ! Phụ nếu xảy chuyện, tiếp theo sẽ đến lượt mẫu ? Giết hại cha, Lâm Kiều, ngươi còn bằng cầm thú!"
Hầu phu nhân ban nãy còn đỡ Lâm Kiều, thế theo phản xạ lùi hẳn mấy bước.