Phò tá anh hùng - Chap 2: Dưới bóng trăng vỡ
Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:45:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bóng tối vẫn đeo bám Hallan. Xiềng xích ánh đen bóp nghẹt tiếng kêu, thế giới co rúm trong một vết rách—và Jaice tỉnh dậy với mùi gỗ ẩm và tiếng gió rít qua khe cửa. Tim còn đập như một cú đ.á.n.h mạnh, thở gấp vì hình ảnh Hallan kéo vẫn nhạt.
Một năm trôi qua kể từ Calven, nhưng ký ức chịu rời. Jaice—nay bằng cái tên Sik—nhắm mắt thêm một lúc, cố kéo những mảnh giấc mơ khỏi đầu. Ngoài , mặt trời mùa đông mới chỉ ửng vàng mái nhà đá của làng Resthaven, về phía đông của vương quốc Virein. Cái lạnh đến từ biển chảy từng con ngõ, nhưng Sik học cách mặc lạnh như một tấm áo giáp.
Hội mạo hiểm giả của làng treo đầy phiếu nhiệm vụ ở bảng gỗ bên chợ. Sik đó, những chữ mực loang, một giọng đàn ông gọi lưng:
“Anh là lạ, ? Chúng đang cần một pháp sư cùng cho nhiệm vụ cấp C. Bầy Frostfang rối tuyến buôn, nếu chịu thì… chúng thiếu một .”
Người cầm thương—một gã to khỏe, râu lún phún—đưa tay bắt. Bên cạnh là một cung thủ gầy gò, một thanh niên trẻ mắt còn non (Daren), và một cô gái buộc tóc cao, ánh mắt trực tiếp (Lira). Họ nhanh, lời độ chín của những trải qua mấy phiên tuần tra vất vả.
Sik gật. Một nhiệm vụ cấp C, một bầy sói băng—khó đến mức liều mạng, đủ để thử sức và kiếm ít coin. Và hơn hết, cùng nhóm nhỏ dễ hơn cho việc dò hỏi thông tin. Anh theo họ khỏi làng, bước chân lặng như quen với đường mòn phủ tuyết.
Hang Frostfang hút họ một ngăn miệng của núi, lạnh quấn lấy như tấm màn. Làn sương đá dày, ánh đuốc nhảy mặt băng, tiếng thở của bầy thú vọng như một bản nhạc cơ hội và nguy hiểm. Khi bầy sói trắng tràn , chúng nhanh, lông dựng, răng trắng như men sứ — đó là mối đe doạ đúng tầm C-rank: nguy hiểm nhưng điều khiển nếu yếu tố bất ngờ.
Trận đầu quá ghê gớm. Milo—cung thủ—ném mũi tên chuẩn, thương của Garr ( cầm thương) xẻ cắt lớp băng bên sườn một con, Daren tì đỡ những cú bổ. Sik việc bằng tay và ý niệm: mũi giáo tuyết nhỏ vút , chặn chân một con sói để Lira vụt c.h.é.m xớt cổ nó. Lira nhẹ mỗi khi Sik thuần thục ý niệm, nụ khiến khí trong hang ấm lên một chút.
Sau hơn một giờ, bầy sói tan rã, còn vài xác và tiếng rên rỉ của một con thương để . Nhóm thở hổn hển, quây quanh một đống lửa yếu trong khoang hang. Lira lau tay ống tay, đưa cho Sik một cốc nóng:
“Anh nhiều, nhưng đ.á.n.h với cũng cảm thấy yên tâm.” — cô , vẻ chân thành lộ trong đôi mắt.
Sik nhận , thấy tim lặng. “ thích chuyện,” đáp thẳng, giọng như phủi tuyết. “ chiến đấu .”
Lira bĩu môi. “Thế cũng đủ . Tên Lira. Còn ?”
“Sik.” Anh đáp ngắn, cố gắng để bộc lộ điều gì khác.
Họ kịp thả hồn ấm thì một tiếng rung đinh tai xé lõm vách đá: những cơn đồng d.a.o của địa tầng báo hiệu điều lành. Bóng đổ từ sâu hang—và bầy thú cấp A tràn như cơn bão băng.
Chúng to, mỗi bước như dập tim đất; lớp giáp băng xếp vảy, hàm vuốt dài. Đầu đàn—một con Alpha lớn hơn cả bóng tối—thở một luồng lạnh đủ đông miệng lửa. Trong một nhịp, đội hình rời rạc. Milo móng vuốt quét trúng , gãy giữa hai xương sườn và rơi xuống lặng lẽ. Garr lao lên để chắn, nhưng một cú bổ mạnh hơn sức tưởng tượng phá tan khiên— gượng dậy.
Sự chênh lệch hiện rõ trong từng tia băng: chiêu của họ vô hiệu hoá, đòn đáp trả của quái mang đến cái lạnh như thạch tín. Daren c.h.é.m một , trả đòn đập mạnh vai, m.á.u phun, giọng vang lên đau đớn: “Chạy —rút lui—!”
Lira vung kiếm, lao tới khi một con Alpha xoay móng về phía Sik. Không suy nghĩ, cô chắn lấy đường công: kim loại va chạm, tiếng gãy vang lên, m.á.u b.ắ.n như hoa. Lira xé rách phần vai, cổ áo rơi xuống một mảng da đỏ. Cú đập cô nảy , nhưng chính hành động đó đổi hướng một nhát thể g.i.ế.c Sik.
Đau như kéo rách, Sik cảm nhận m.á.u nóng chảy ở nơi Lira cản đòn. Thời gian co — buộc hành động. Không cho , mà cho họ. Anh hét lên cái tên ai gọi, kéo nguồn mana sâu ngực: Cường hóa linh thể Cấp 3 phóng , một luồng sức mạnh khiến lạnh vẻ tụt phía . Cơ thể nhẹ hơn, các cơ co mạnh hơn; nhưng cảm giác đó kèm với tiếng lách cách của mạch máu, với mùi kim loại nồng lên trong miệng — Cấp 3 luôn trả giá.
Sik quét mắt, đặt ý niệm từng vách đá, dựng lên những cột băng vụn rào đẩy sức mạnh , giúp Daren và phần còn tạo trống rút lui. Mỗi dùng mana, một phần đau như d.a.o cứa thái dương — dấu vết của những quá tải . Anh nếu dùng quá lâu sẽ rủi ro, nhưng giờ lựa chọn.
Họ chạy khỏi hang trong cảnh hỗn loạn. Trên bãi tuyết, chỉ còn họ ba tiếp. Garr và Milo nghiền nát trong cơn xô, bất động giữa băng. Daren nắm chặt vùng vai chém, m.á.u nhuộm trắng băng; Lira bất tỉnh, gục nghiêng, áo rách một lớn nơi cô chắn đòn; Sik vài vết xước, bầm tím nhưng vẫn — tuyệt nhiên ít hơn họ mất, nhưng điều đều chi phí.
Khi bão lùi, ba dừng . Daren bệt xuống, tay , nơi bây giờ chỉ còn một cuộn băng đẫm máu; thở bằng tiếng rít. “Cánh tay—” thì thầm, tay vẫn còn như tê liệt, xuống chỗ vết thương mà vàng mắt.
Sik quỳ xuống bên Lira. Anh đặt lòng bàn tay lên vết thương rộng ở vai cô, khẽ niệm một loạt tuyết ma pháp. Tuyết lạnh như lúc đầu — nó êm như một lớp băng mỏng phủ lên vết thương, chặn máu, dịu và cố định mô tạm thời. Anh cảm nhận từng d.a.o đau xuyên qua cơn mệt của cường hóa, nhưng bàn tay rời. Khi lớp băng định, rút từ túi một viên bùa nhỏ, ánh xanh như viên đá biển—một vật hồi phục tạm. Anh đặt lòng bàn tay Daren:
“Nếu cô tỉnh, đưa viên cho cô . Nó kéo tốc độ hồi phục nhanh hơn bình thường, nhưng thể hết máu. Cầm lấy.” Sik , giọng khô.
Daren viên bùa, Sik. Những cảm xúc dày đặc nhiều chỗ cho lời. “Cảm—cảm ơn,” . Giọng khàn, thứ gì đó đọng ở góc mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/pho-ta-anh-hung/chap-2-duoi-bong-trang-vo.html.]
Sik ngẩng lên, môi mím: “Đi thôi. Ở đây lâu sẽ mất thêm .”
Anh cúi đầu giúp lèo họ lên vai một chút, dẫn lối giữa những triền băng tới con đường mòn về làng. Đường xa hơn tưởng: từng bước là sự căng cơ, từng thở là nhấc nặng kéo . Daren ấp ủ nỗi đau, nhưng cố gắng điểm tựa; Lira im, thở yếu, đôi mi run.
Tới nhà trọ “Cánh Buồm”, một phụ nữ trung niên mở cửa, mắt bà mở to cảnh ba . Bà lôi thảo dược, băng gạc, một chiếc giường sạch và ánh nến ấm. Sik giúp đặt Lira lên giường, điều chỉnh chăn, trao viên bùa cho Daren: “Cho cô khi tỉnh. cố hạn chế máu, nhưng cần cầm máu, hồi tỉnh từ từ.”
Daren nắm lấy viên bùa như nắm một lời hứa. “Anh— ở ?” giọng vang lên nửa van nửa hỏi, khuôn mặt khắc khổ hiện một chút hoang mang.
Sik Daren, ánh mắt dễ mở. “ còn đường .” Anh đơn giản. “Có chuyện tìm. thể ở .”
Daren nghẹn, bàn tay nắm chặt băng nơi tay mất. “Nếu … hãy để một điều.” Cậu dừng một lúc, như tập hết để thốt . “Nếu cô tỉnh, xin —hãy với cô dù thế nào, ở đây còn sẽ chăm cô. Chỉ còn chúng … ở để chăm sóc cô, Lira. Nếu cô tỉnh, sẽ tìm cách... sẽ cho cô một .” Lời vụn, thành nhiều mảnh; nhưng nó đầy đặn, thiết tha, hô hào—mà chân thành.
Sik thấy điều đó. Anh Daren trong khoảnh khắc, thấy một thanh niên dùng mạng sống để kéo đồng đội khỏi vực thẳm, và thấy sự nhỏ bé của lời hứa khi so với chiến tranh. Sik gật, thêm; nhấc mũ trùm lên, chờ cho Daren kịp níu lấy một câu trả lời hẳn là cần: “Giữ mạng. để viên bùa là để thế.” Rồi bước, bóng áo trùm dần mất trong tuyết rơi nhẹ.
Vài ngày , Lira mở mắt trong căn phòng mùi thảo d.ư.ợ.c và nước đường. Ánh bình minh len qua khung cửa nhỏ, tia sáng rơi mái tóc rối. Miệng cô khô, cổ họng đau, mắt kịp định vị gì thì cái đầu vỡ một câu hỏi gấp:
“Đồng đội… họ ?” Giọng cô yếu nhưng gấp gáp, như cần chắc chắn rằng vẫn ở đó.
Daren im lặng khá lâu, mở bàn tay trái—bàn tay duy nhất còn —lấy viên bùa ánh xanh đặt lên ga giường.
“Anh cứu chúng . Khi cô bất tỉnh, Sik dùng ma pháp băng để cầm m.á.u cho cô, để viên bùa … Anh rời làng ngay chiều hôm đó. Chỉ một câu… ‘ còn việc .’”
Lira cúi xuống viên bùa, hàng mi khẽ rung. Giọng cô nhỏ và ngập ngừng:
“… xin . thể gì khi bất tỉnh. Và lẽ... nghĩ thích Sik.”
Daren mỉm , một nụ chút cay nhưng vẫn ấm áp.
“Cảm xúc của cô hiểu. Lira… bây giờ chỉ còn chúng . thể cho cô những chiến công như , nhưng thể cho cô thời gian, sự chăm sóc, và tất cả những gì còn . Dù chỉ còn một cánh tay… vẫn ở đây, mỗi ngày, cho tới khi cô thể mỉm trở .”
Lira ngẩng lên, tim bỗng đập nhanh.
"Hả..."
Cô ngờ khi thừa nhận thích Sik, lời tỏ tình . Một là kẻ cô đem lòng thích xa, còn thừa nhận thích cô và hứa sẽ chăm sóc cô cả đời. Từng dòng hồi ức từ quá khứ ùa về, những nhiệm vụ, là đồng đội kề vai sát cánh. Có lẽ, tim cô giờ đây đổi thanh một nhịp khác. Đôi môi cô mấp máy, dừng , mắt đảo sang hướng khác.
“Daren… bây giờ… thể trả lời . … khi bình phục, nếu vẫn câu đó… sẽ đồng ý.” Giọng cô run, như đặt một lời hứa mà chính cô cũng bất ngờ.
Daren sững , ánh mắt như tin những gì . Anh mở miệng:
“Hả —”
“Không gì!” – Lira bật , đ.á.n.h yêu một cái vai , yếu nhưng đủ khiến Daren giật . “Anh đúng là chậm hiểu.”
Rồi để kịp phản ứng, cô đưa tay kéo , vòng ôm quanh . Hơi ấm len lạnh mịt mù còn sót trong cả hai.
Daren vẫn hiểu hết, nhưng khóe môi tự khắc nở nụ . Anh ôm Lira, cần ngày mai sẽ thế nào—chỉ lúc , cả hai vẫn còn ở đây, cùng .