Phát sóng trực tiếp đoán mệnh: Kinh! Ngươi ăn tro cốt thông gia - 40
Cập nhật lúc: 2024-11-07 19:37:30
Lượt xem: 0
Trình Dũng ngồi vắt vẻo với vẻ tự mãn, cười hô hố: "Nào, cô em dễ thương, đừng sợ! Thúc đây là người tốt, không dọa cô đâu. Nhưng nếu cô không dám xem vận mệnh cho tôi, chẳng phải là một kẻ lừa gạt sao?"
Ánh mắt Vu Âm thấp thoáng ý trào phúng. Có người thật sự muốn tự tìm phiền phức.
“Anh chắc chắn muốn tôi xem không?” Cô hỏi lại lần cuối.
Trình Dũng chẳng đợi lâu, ném xấp tiền xuống trước mặt cô, vẻ kiêu ngạo: “Tính đi, xem hôm nay tôi phát tài được bao nhiêu!”
Vu Âm cười khẽ, "Đừng vội, để tôi gửi một tin nhắn trước đã."
Khán giả trong phòng livestream xôn xao bình luận:
"Chắc không phải nhờ ai giúp đâu nhỉ?"
“Sao nụ cười của chủ kênh có chút... đáng sợ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phat-song-truc-tiep-doan-menh-kinh-nguoi-an-tro-cot-thong-gia/40.html.]
"Thế cuối cùng đây là kẻ lừa đảo hay không vậy? Mau phát lại livestream đi!"
Vu Âm không để ý đến những lời bình luận ấy, vì cô đã chuyển giao diện sang một ứng dụng trò chuyện và gửi tin nhắn dài cho Đàm Từ. Sợ Đàm Từ không kịp xem, cô cũng nhắn Nghiêm Minh nhắc nhở anh. Nghiêm Minh, đang xem phòng phát sóng trực tiếp, lập tức báo cho Đàm Từ.
Trình Dũng đợi vài phút, bắt đầu mất kiên nhẫn. Hắn vươn người nhìn qua điện thoại của Vu Âm, chế nhạo: “Cô em đang nhắn tin cho ai đấy? Bạn trai hả? Gọi bạn trai đến giúp à? Sợ tôi đánh cô chắc?”
Vu Âm chỉ hờ hững xoay điện thoại lại: “Lui về đúng vị trí lúc nãy đi.”
Trình Dũng lẩm bẩm rồi bước lùi lại. Điện thoại của Vu Âm rung lên, Đàm Từ đã trả lời. Cô quay lại nhìn hắn: “Được rồi, đã muốn xem thì báo ngày giờ sinh cho tôi.”
Trình Dũng cười khẩy, báo sinh thần bát tự lớn tiếng đến nỗi ai xung quanh cũng nghe thấy. Vu Âm lạnh lùng xác nhận: “Chưa vội xem anh hôm nay phát tài thế nào, để tôi nói qua về quá khứ của anh trước xem đúng không.”
Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^
“Được thôi, tôi có cả đống thời gian.” Trình Dũng nhặt một chiếc ghế nhựa gần đó ngồi xuống, vắt chân đầy vẻ tự mãn, hai tay xoa xoa cái bụng to, tủm tỉm cười: “Người ta bảo bụng tôi đầy phúc khí mà.”
Vu Âm liếc qua bát tự của hắn, thầm nghĩ: Phúc khí gì chứ?
“Anh sinh ra trong một gia đình trung lưu. Bố anh làm ăn nhỏ, khi còn bé nhà anh cũng khá giả. Nhưng đến năm anh mười tuổi, bố anh nghiện cờ bạc. Chỉ trong nửa năm, gia sản gia đình đều bị ông ta đánh thua sạch.”