Pháo Hôi Beta Diễn Không Nổi Nữa Rồi - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:59:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không khí trong phòng y tế dường như xảy một sự chuyển biến vi diệu.

Thì chính là Bạch Ý!

Người đầu tiên Phùng Dị công khai thừa nhận là Omega!

Đỗ Mặc khỏi sinh lòng kính nể. Trong nguyên tác, vị Omega tuyệt đối tầm thường. Ban đầu chỉ là sinh viên ngành hộ lý, nhưng nhờ thành tích xuất sắc, Phùng Dị chống lưng, cộng thêm việc đăng ký học thêm nhiều chương trình y khoa, cuối cùng nghiệp với bằng của hệ y học chính quy.

Khoảnh khắc chính là bước ngoặt lịch sử trong cốt truyện – Phùng Dị và Bạch Ý gặp mặt, cốt truyện chính thức bắt đầu.

Tim Đỗ Mặc đập thình thịch.

Con sống là để thỏa mãn lòng hiếu kỳ, Đỗ Mặc cũng ngoại lệ. Khi tiểu thuyết, từng tò mò vì Phùng Dị biến thành hải vương. Giờ quen Phùng Dị bốn năm, càng thêm tò mò. Với tài mạo xuất chúng, học lực ưu tú, các đảng phái coi trọng Phùng Dị trở thành kẻ ăn chơi, cờ bạc, gái gú như trong nguyên tác?

Đỗ Mặc trực giác: Bạch Ý chính là nhân vật then chốt.

“Chào ...”

Giọng của Omega nhẹ nhàng, mang theo chút căng thẳng:

“Nơi ... Alpha .”

Chính là giọng !

Đỗ Mặc gào thét trong lòng.

Phùng Dị chính là thích kiểu !

Anh thích kiểu ngoan ngoãn, mà thích những chút phản kháng. Càng khó chinh phục, càng hứng thú.

Không lạ gì Bạch Ý trở thành yêu đầu tiên của Phùng Dị.

Lần đầu gặp mặt dám đuổi Phùng Dị ngoài — khí chất ai cũng ! Phải rằng, cái tên Phùng Dị trong giới Omega và Beta là cực kỳ nổi tiếng. Đỗ Mặc dám chắc, trong trường Omega nào đến .

Đỗ Mặc thấy ánh mắt Phùng Dị dừng một lát, đó lông mày khẽ nhíu.

nên rút lui ?

Cậu bóng đèn giữa Phùng Dị và Bạch Ý, phá hỏng hứng thú của đại ca.

Vì cốt truyện nguyên tác xác định mối quan hệ, trong tiềm thức Đỗ Mặc mặc định Phùng Dị và Bạch Ý là một đôi — dù hai mới gặp đầu.

May mà vết thương xử lý xong, cần để Phùng Dị chằm chằm trong lúc Bạch Ý băng bó.

Ánh mắt Phùng Dị vẫn rời khỏi .

Đỗ Mặc đành lên tiếng:

“Phùng ... chào buổi tối.”

Giọng khô khốc, cả buổi trưa uống nước.

“Các quen ? Vậy để ngoài lấy nước cho , hai cứ chuyện.”

Bạch Ý đặt khay xuống, vẫn mỉm . Dù lãnh địa Alpha lạ xâm nhập, vẫn hề tức giận.

là một Omega dịu dàng, tinh tế.

Phùng Dị thể nhẫn tâm tổn thương một như !

Đỗ Mặc tức giận mắng thầm trong lòng:

Quá đáng!

Giây tiếp theo, nhắm mắt , đầy thống khổ.

, sai .

Phùng Dị là đại ca nhất vũ trụ, đáng tin cậy nhất, luôn nghĩ cho tiểu !

Mình nên để Bạch Ý lấy nước!

Việc nhỏ như , tự . Sao phiền đến Bạch Ý? Đây là sẽ trở thành “chị dâu” trong một thời gian dài sắp tới!

Lỗ mãng quá .

Nghĩ , Đỗ Mặc định xuống giường nhường chỗ cho Phùng Dị và Bạch Ý.

tiêm t.h.u.ố.c xong, sức, nổi, càng đừng đến việc rời khỏi phòng.

Phùng Dị lẽ để ý đến kim truyền mu bàn tay . “Tiêm t.h.u.ố.c gì?"

“...Không .”

Thật Đỗ Mặc hiểu d.ư.ợ.c lý, nền tảng từ kiếp , sang thế giới còn thêm tài liệu. lúc tiêm t.h.u.ố.c thì đang mê man, thấy lọ thuốc.

Phùng Dị hỏi tiếp:

“Ngủ bao lâu ?”

“...Không .”

Trong phòng đồng hồ, tỉnh cũng thấy ai bên cạnh.

Phùng Dị hỏi:

“Khi nào bắt đầu?”

Cái gì bắt đầu?

Đỗ Mặc ngơ ngác, chớp mắt.

“Phát sốt.”

“...Có lẽ là khi về ký túc xá buổi trưa.”

Phùng Dị nữa. Ánh mắt rơi xuống khay sứ trắng bên mép giường – nơi Bạch Ý để đồ.

Đỗ Mặc nghĩ thầm: Quả nhiên vẫn là nhớ thương Omega!

Mau tìm Bạch Ý !

Cậu thấy đầu đau nhói.

Biểu cảm của Phùng Dị trở nên kỳ lạ. Trong vẻ lạnh lùng thường thấy, thêm một chút... phẫn nộ?

Vậy là đau đầu là do Phùng Dị giận.

... giận vì cái gì?

Chẳng lẽ thấy dư thừa?

Đỗ Mặc theo ánh mắt Phùng Dị , lập tức cứng .

Trên khay là miếng băng gạc cắt từ vai . Do vết thương nhiễm trùng sinh mủ, Bạch Ý dùng povidone sạch, đó cắt lớp băng gạc cũ ... - lớp trong của băng gạc chút dấu vết nào của t.h.u.ố.c mỡ.

Gan lớn lắm .

Thuốc mỡ Phùng Dị đưa mà dám dùng, còn phát hiện.

Đỗ Mặc khỏi tự kính nể chính . Toàn bộ tinh hệ chắc tìm Beta thứ hai như .

Ngẩng đầu Phùng Dị đang ở cửa như một vị thần hộ mệnh, Đỗ Mặc ngượng ngùng đ.á.n.h trống lảng: “Vậy... Phùng tới phòng y tế là... thương ?”

Sáng nay vẫn khỏe mạnh mà...

Trường chính thức khai giảng, phòng y tế chỉ còn trực ban. Trời tối, giáo viên chắc chắn tan ca, cả tòa nhà lúc lẽ chỉ còn một Bạch Ý.

Vì Alpha hiếm khi thương — thể chất mạnh mẽ đủ để họ tự bảo vệ nguy hiểm. Nếu chuyện xảy , bệnh nhẹ thì tự khỏi, bệnh nặng thì phòng y tế xử lý nổi, chuyển thẳng đến bệnh viện. Vì thế, phòng y tế mới dám yên tâm giao ca trực cho một sinh viên Omega.

Đỗ Mặc lý do để suy đoán: Phùng Dị chính là Alpha đầu tiên phòng y tế tiếp đón trong năm nay.

Gương mặt Phùng Dị lạnh tanh, một lời. Ánh mắt ấm áp khi nãy – lúc Bạch Ý còn trong phòng — tan biến còn dấu vết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-beta-dien-khong-noi-nua-roi/chuong-8.html.]

Cơn đau đầu âm ỉ như một lời nhắc nhở: Phùng Dị đang vui.

Đỗ Mặc hừ nhẹ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn cung kính:

“Giờ giáo viên phòng y tế đều tan ca . Bạch Ý là sinh viên hộ lý... nhưng xuất sắc, mấy bệnh vặt đều xử lý .”

Phùng Dị bằng ánh mắt khó đoán. Một lúc , :

“Cậu hiểu rõ thật đấy.”

Hiểu gì , chỉ là nhớ rõ nguyên tác thôi.

Cảm thấy trong chút sức lực, Đỗ Mặc cài khuy áo, thử xuống giường. Cậu tranh thủ lúc Bạch Ý để biến khỏi tòa nhà .

rõ quá trình sẽ ngang qua Phùng Dị.

Cuộc đời luôn vài tự chịu c.h.ế.t. Đỗ Mặc tự an ủi:

Cứ dũng cảm đối mặt ...

Lỡ đến cửa thì đau đầu phát tác, ngã đè lên Phùng Dị thì ?

Này mà Bạch Ý thấy thì hiểu lầm to .

Hệ thống tha cho ?

Đỗ Mặc chậm rãi bước về phía Phùng Dị.

Một bước... hai bước...

Đến mặt.

lạ thật – đầu đau thêm, mà còn nhẹ ?

Đỗ Mặc mừng thầm:

Đoán đúng . Rời lúc là lựa chọn chính xác.

cũng lo: lỡ Phùng Dị thấy chủ động “chịu c.h.ế.t” càng vui thì ?

“Cậu xuống giường ? Cậu còn cần nghỉ ngơi!” Bạch Ý , tay bưng hai ly nước — chắc là chuẩn cho và Phùng Dị mỗi một ly.

Omega luôn chu đáo như thế. Đổi là Alpha, chắc chẳng ai nghĩ đến chuyện chuẩn cho cả hai. Alpha chỉ sai Beta lấy nước, chứ tự .

Không , hai cứ ở chuyện, khát thì nước uống.

Đỗ Mặc nghĩ thầm, Bạch Ý , Phùng Dị chắc sẽ chú ý đến nữa.

“Hồi ký túc xá còn việc...” Cậu cố gắng tỏ ôn hòa, hy vọng để ấn tượng trong lòng Bạch Ý — tiểu lấy lòng chị dâu, thế chứ.

“Hôm nay muộn , về nghỉ ngơi. Mai lấy thuốc, phiền nữa.”

“Cũng , về ký túc xá nghỉ ngơi thoải mái hơn.” Bạch Ý ngập ngừng, mỉm : “Mai cứ đến tìm , giáo viên chắc ở đây, trực ban.”

“Tốt.”

Đỗ Mặc cảm kích đáp.

ngay khoảnh khắc chuẩn lướt qua Phùng Dị...

Sau gáy như gõ một cái.

Như ai dùng búa gỗ gõ nhẹ, như tiếng chuông tụng kinh.

Đỗ Mặc: ...

Mình chủ động nhường chỗ cho Phùng Dị và Bạch Ý, hệ thống lý gì phạt .

Chỉ một khả năng: Phùng tiểu công t.ử vui.

Cái tính khí gì thế , thật khó chiều.

Đầu váng mắt hoa, bay đầy trời. Cúi đầu chờ một lúc, cảm giác búa gỗ dịu . Có lẽ vì chào hỏi mà định rời , khiến Phùng Dị thấy xúc phạm.

Đỗ Mặc vội :

“Phùng , ... về ký túc xá , còn chút việc cần .”

Không ngờ Phùng Dị đưa tay giữ lấy cánh tay : “Từ từ.”

Chờ gì nữa? Chờ bóng đèn !

Hai gần đến mức, Đỗ Mặc thể ngửi thấy mùi hương phấn nhàn nhạt Phùng Dị. Khoảng cách nguy hiểm! Cảnh báo đau đầu trong đầu lập tức vang lên.

Pháo hôi thể giữa Omega và Phùng Dị!

Cậu c.ắ.n răng, hít một , chuẩn tinh thần ứng phó với cơn đau đầu dữ dội.

Phùng Dị cúi xuống . Quần áo Đỗ Mặc xộc xệch, cổ lộ rõ, cổ áo trễ xuống để lộ xương bướm và một đoạn băng gạc.

Cánh tay véo đau.

Alpha đúng là thô bạo, chẳng nhẹ tay với cấp .

May mà là Beta, chứ nếu là Omega thì dọa chạy mất .

Phía là Phùng tiểu công t.ử với biểu cảm âm u. Đỗ Mặc dám ngẩng đầu, cũng dám yêu cầu buông tay, chỉ thể chịu đựng cơn đau đầu. Bỗng thấy Bạch Ý đang – ánh mắt khó hiểu.

Phải đ.á.n.h lạc hướng Phùng Dị!

“Bạch... Bạch Ý lấy nước , ngài uống ?”

Giọng lạnh lẽo từ phía truyền xuống:

đến phòng y tế là để uống nước ?”

Tất nhiên . Ngài đến để gặp Omega... À , để khám bệnh.

Đỗ Mặc lí nhí:

“Giáo viên tan ca .”

Bạch Ý bước tới, đặt ly nước xuống, giúp Đỗ Mặc giải vây:

“Sao ? Nghiêm trọng lắm ? Nếu cần thì để thông tin liên lạc, giáo viên đến sẽ gọi .”

Chị dâu đúng là !

Thấy Phùng Dị vẫn phản ứng, Đỗ Mặc sốt ruột :

Còn chờ gì nữa? Cơ hội trao đổi liên lạc thế cơ mà!

Cậu lén Phùng Dị, thấy ánh mắt đang dừng Bạch Ý.

Thì là đang ngẩn .

Dù hành vi lệch với hình tượng “hải vương”, nhưng xét đến việc Bạch Ý là yêu đầu tiên của Phùng Dị thì... cũng thể hiểu .

Thế là Đỗ Mặc tự ý báo điện thoại Phùng Dị. Thấy Bạch Ý ghi điện thoại, thở phào – đầu trợ công, vẻ thành công.

... Phùng Dị vẫn buông tay?

Đỗ Mặc lén Phùng Dị. Không khéo, ánh mắt hai chạm .

Sau gáy Đỗ Mặc lạnh toát, lông tơ dựng .

Ánh mắt Phùng Dị như tia X-quang, ai chằm chằm đều .

Cậu nuốt nước bọt, hầu kết khẽ động, thở gấp:

“Phùng... Phùng .”

Ánh mắt Alpha u ám, giọng trầm hơn thường ngày:

đến tìm .”

 

Loading...