Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nương Tử Hoà Ly - Phiên ngoại Bùi Ý 3

Cập nhật lúc: 2024-10-09 22:02:31
Lượt xem: 104

Bùi Ý sau đó trở về quân doanh.

 

Phát quân lương, mỗi tháng chỉ để lại tiền nhất quán, tất cả đều gửi về nhà.

 

Tính ra, đây đã là năm thứ bảy hắn ở trong quân đội.

 

Từ một thiếu niên kiệt ngạo bất tuân không biết trời cao đất rộng, đến Bùi giáo úy đã quen nhìn sinh tử và g.i.ế.c chóc.

 

Mọi người đều khen hắn tuổi còn trẻ đã làm giáo úy.

 

Chỉ có hắn biết, hắn đủ tàn nhẫn, là bởi vì muốn trở nên nổi bật.

 

Ở trong quân doanh, tuy nói rất ít tiêu tiền, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có chi tiêu.

 

Nhất là thân là giáo úy, không thể thiếu bị đám bộ tướng kia cùng uống rượu.

 

Nhưng ai cũng biết, tiền của hắn túng quẫn.

 

Hán tử Quang Điều không có người nhà gửi áo mùa đông, lại ngại trong quân không ấm áp, có người sẽ đi huyện Bình Thành tốn bạc mua.

 

Chỉ có hắn, chưa từng mua, cũng không có tiền mua.

 

Hắn luôn nghĩ, cô nương kia đem thanh xuân tươi đẹp đều trì hoãn ở Bùi gia bọn họ, hắn khổ chính mình cũng không thể khổ ba nữ nhân trong nhà kia.

 

Lần đầu tiên Tiết Ngọc gửi thư tới, trong lòng hắn lại có chút hoảng hốt.

 

Mấy năm nay, trong nhà luôn có tin tức không tốt truyền đến.

 

Nhưng mà mở ra nhìn, hắn nở nụ cười.

 

Nàng nói muốn kinh doanh, còn hỏi hắn phương pháp làm đậu hoa.

 

Không ai biết rõ bí quyết làm đạu hao trong nhà hơn Bùi Ý, Bùi lão cha lúc trước là tính toán đem cửa hàng cho hắn.

 

Hắn không chút do dự, hồi âm nói cho cô biết.

 

Cũng không xem nhẹ cuối thư cô viết một câu như vậy - -

 

Biên cương khổ hàn, Nhị thúc nhất định phải bảo trọng thân thể, mong bình an trở về nhà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-hoa-ly/phien-ngoai-bui-y-3.html.]

Mong bình an trở về nhà...

 

Cái nhà kia, rất lâu hắn đều quên mất vẫn là nhà của mình.

 

Nửa năm sau, Tiết Ngọc lại gửi thư tới, nàng nói cửa hàng đã bắt đầu có lợi nhuận, Nhị thúc không cần gửi tiền tới nữa, chi tiêu trong quân, chớ làm khổ chính mình.

 

Trước đây chưa bao giờ cảm thấy khổ, cho đến khi chiến dịch biên cương bắt đầu, triều đình điều binh khiển tướng, mọi người trong quân doanh bận vào bận ra, chợt có quân sai gọi hắn lại, nói trong nhà gửi quần áo chống lạnh.

 

Bùi Ý sửng sốt, phản ứng đầu tiên lại cảm thấy bản thân có thể đang nằm mơ.

 

Từ năm mười ba tuổi đi lính, hắn chưa từng nhận được quần áo chống lạnh trong nhà gửi tới.

 

Cho dù chỉ là một đôi bảo vệ đầu gối.

 

Không mặc áo lót, lại không biết áo lót da cừu ấm áp như vậy, bên trong cổ áo đều khâu lông dày.

 

Bảo vệ đầu gối lại còn có hình thức vừa nhẹ vừa ấm như vậy.

 

Giáo úy trẻ tuổi, đột nhiên cảm thấy hốc mắt rất nóng, trước kia đều là như vậy, chưa bao giờ cảm thấy lạnh.

 

Mặc khinh cừu mới giật mình, không biết mình trước kia làm sao chịu đựng được.

 

Phong hỏa liên tam nguyệt, thư nhà bằng vạn kim.

 

Mỗi ngày đều là người chết, gió biên cương thổi đến trái tim người ta lạnh lẽo, cứng rắn

 

Mỗi một phong thư của Tiết Ngọc, hắn đều cất kỹ đặt ở trong ngực.

 

Buổi tối nhìn một lần lại một lần, rõ ràng là nội dung đơn giản như vậy, lại làm cho trái tim cứng ngắc của hắn mềm nhũn lại mềm nhũn.

 

Trong thư, huyện Vân An quận Biện Châu, có cửa hàng đậu hoa nhà bọn họ.

 

Trong cửa hàng có đậu hoa nóng hổi, canh gà tươi ngon, có thể thêm bột, còn có thể ngâm bánh bao.

 

Thái mẫu lớn tuổi cùng muội muội bướng bỉnh, đang mong hắn bình an trở về nhà.

 

Tiết Ngọc, cũng đang mong hắn bình an trở về nhà.

 

Tiết Ngọc, Tiết Ngọc......

Loading...