Nương Tử Hoà Ly - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-10-09 10:40:02
Lượt xem: 146
Mắt thấy không có tiền, còn phải nghe Bùi thẩm nương vẻ mặt đau khổ lải nhải, Bùi Mai liền dứt khoát không tới.
Ta ở Bùi gia ba năm nay, lại nói tiếp cũng là lúc Đại Lang cùng Bùi thẩm nương qua đời từng qua nàng.
Lần cuối cùng gặp mặt, nàng mặc một chiếc áo khoác màu trắng trà lung linh hấp dẫn, trên áo thêu một vòng hoa lan tinh xảo, vô cùng thanh nhã.
Lúc vào cửa bôn tang nàng đầu tiên là khẽ vuốt tóc mai, tiếp theo hai tay vểnh ngón út nắm ở bên hông, khóc một tiếng - -
“Nương nha, nữ nhi tới chậm.”
Thanh âm bi thống mềm mại, động tác lại tuyệt không hàm hồ, lúc cầm khăn lau nước mắt, còn ấn son phấn trên cánh mũi.
Làn da Bùi Mai rất trắng, phấn mịn trên mặt cũng không ít, cho dù khóc, nước mắt cũng không làm loang trang điểm của nàng.
Rất khó tưởng tượng, thiếu phu nhân giàu có như vậy, nhất cử nhất động thập phần đoan trang, thời thiếu nữ lại từng ở thị trấn giúp nhà bán đậu hoa.
Bùi Nhị Lang nghĩ như thế nào ta không biết, ta chỉ biết là nếu muốn đem Bùi Tiểu Đào mà ta từng chiếu cố ba năm cùng thái mẫu thần trí có chút không minh mẫn đưa đến Chu gia, ta thật sự lo lắng.
Vì thế ta nói với Bùi Nhị Lang: "Nhị thúc muốn phó thác cho Chu gia, nghĩ đến Chu Lý Trường là Lý Doãn, vì mặt mũi cũng sẽ không cự tuyệt, nhưng không biết ngươi có rõ hay không, cô tỷ tuy là trưởng tức phụ Chu gia, gả đi nhiều năm chỉ sinh một nữ nhi, mẹ chồng Chu gia có nhiều oán hận, tỷ phu Chu gia cũng đã sớm nạp thiếp, cuộc sống của nàng kỳ thực cũng không dễ chịu.”
Bùi Nhị Lang trầm mặc, không đợi hắn mở miệng, ta lại nói: "Đã như thế, chúng ta cũng không cần gây thêm phiền toái cho cô tỷ, thư hòa ly ta giữ lại trước, Nhị thúc yên tâm đi quân doanh, ta lưu lại trông nom trong nhà, đợi ngày sau Tiểu Đào cùng thái mẫu đều có thể dàn xếp ổn thỏa, ta lại rời đi cũng không muộn.”
Lời nói của ta khẩn thiết, vẻ mặt Bùi Nhị Lang ẩn giấu ở trong bóng tối, sâu trong đôi mắt giống như ẩn nấp một mảnh sương mù, dày đặc mà yên tĩnh.
Hắn không nói gì, ta lại hỏi: "Ý Nhị thúc như thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-hoa-ly/chuong-5.html.]
Lại trầm mặc một lát, cổ họng như ngừng trệ, cuối cùng hắn đáp lời, thanh âm có chút khàn: "Được.”
Một chữ "được", ta thở phào nhẹ nhõm, người cũng trở nên thả lỏng...
Cơm làm xong rồi, Nhị thúc tới ăn đi, lát nữa sẽ nguội.
Mấy ngày sau, Bùi Nhị Lang trở về quân doanh.
Sau khi hắn rời đi không lâu, ta đã tố cáo cha ta Tiết Thủ Nhân lên nha môn.
Nguyên nhân là ông ta thừa dịp ta mang Tiểu Đào đến bờ sông ở đầu thôn giặt quần áo, ông ta mang theo một gói bao bánh xốp giả bộ đi đến Bùi gia, lừa gạt thái mẫu là đến thăm nữ nhi, sau đó đem cả Bùi gia trong ngoài đều lật tung lên trời.
Hộp tiền giấu ở trong tủ quần áo, mười ba lượng mười sáu tiền, cùng với vòng ngọc Bùi thẩm nương lưu lại, toàn bộ của cải, đều bị ông trộm sạch sẽ.
Sau đó ta biết được, quả thật đúng như ta dự đoán, không đánh bạc là giả, xe lừa là thuê tới, ông ta muốn lừa ta về gả cho lão góa vợ mở cửa hàng da thuộc ở thị trấn, hơn nữa đã nhận tiền biếu năm lượng bạc của người ta.
Ngày đó, ta bị phẫn nộ làm cho choáng váng đầu óc, mang theo d.a.o phay đi hai mươi dặm đường tới thị trấn.
Ở sòng bạc đem lão nhân gầy đến không ra hình người, một bộ xương khô bại tướng này đưa tới nha môn.
Đại Sở Hiếu nghĩa, vì con người kiện cha sinh, cùng tội là “phản nghịch”, kẻ ác nghịch phải bị xử treo cổ.
Tiết Thủ Nhân từ khi vào nha môn, tay liền bắt đầu run rẩy không ngừng.
Huyện lệnh lão gia để râu bát tự, nghe ta trần thuật xong, híp mắt nói: "Khá lắm Tiết Ngọc, ngươi bây giờ tuy là Bùi gia phụ, cũng từng là con gái Tiết gia, nếu khăng khăng muốn kiện cha ngươi, vi phạm Hiếu nghĩ, bổn lão gia sau khi xử án muốn đánh ngươi hai mươi đại bản, ngươi còn muốn kiện hắn?"