Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nương Tử Hoà Ly - Chương 35

Cập nhật lúc: 2024-10-09 21:58:33
Lượt xem: 68

Quả nhiên, người này không giàu thì quý, chỉ là vạn lần không nghĩ tới, hắn lại là đương kim thái tử.

 

Ta chỉ là một thảo dân, xuất thân ở thôn quê, sinh hoạt ở thị trấn, hẳn là đời này cũng không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy một đại nhân vật như vậy.

 

Đương kim Thái tử điện hạ.

 

Tay ta có chút run rẩy, vội vàng quỳ trên mặt đất.

 

Thái tử nở nụ cười, nhìn qua thập phần hiền lành: "Tiết nương tử đối với ta có ân, không cần đa lễ, đứng lên đi.”

 

“Dân phụ đắc tội điện hại rồi, dân phụ thẹn không dám nhận.”

 

Ta thấp thỏm đứng dậy, mắt thấy bọn họ tựa hồ còn có chuyện muốn nói, vì thế lui xuống pha trà.

 

Đợi đến khi nước trà pha xong, bưng ra ngoài cửa phòng, ta mơ hồ nghe được một sự kiện đại khái là.

 

Vụ án buôn bán vũ khí đạn dược cuối năm kia, liên lụy đến một loạt vụ án tham ô nhận hối lộ cùng mưu nghịch.

 

Thái tử phụng mệnh xuôi nam tra án, thánh thượng sai Bùi tướng quân đi theo.

 

Kết quả vừa tra ra một ít manh mối, liền có rất nhiều thích khách tới cửa, muốn tru sát đương triều Thái tử điện hạ.

 

Thái tử liền một đường chạy trốn.

 

Đến quận Biện Châu, lại gặp một hồi c.h.é.m giết, Bùi Ý không tiếc lấy mình làm bia ngắm dẫn dắt sát thủ, cũng ước định với Thái tử, hội hợp ở đình nghỉ mát cách huyện Vân An mấy trăm dặm.

 

Thái tử đã ở nơi đó chờ hắn hai ngày.

 

Sống sót sau tai nạn, là Thái tử hoàng tộc, cũng không khỏi cảm thấy may mắn.

 

Thái tử cảm động nhớ Bùi Ý hộ chủ, mở miệng lại nói: "Bùi tướng quân có biết lai lịch của thích khách không?”

 

Bùi Nhị Lang im lặng, "Giang Đô đề quản, Thứ sử U Châu, đều nghe lệnh Khang Vương điện hạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-hoa-ly/chuong-35.html.]

 

“Ta biết, Phùng Kế Nho đối với ngươi có ân dìu dắt, Khang vương thế lực chiếm cứ, triều đảng phân tranh, ngươi là đại quan triều đình mới nhậm chức, nhất định không muốn bị cuốn vào trong đó.”

 

“Điện hạ, thần chỉ nghe lệnh thiên tử.”

 

“Thế nào là thiên tử.”

 

“Chính thống tức thiên tử.”

 

“Ha ha ha, hay cho Bùi Ý ngươi.”

 

“Điện hạ yên tâm, thần đã tru sát toàn bộ đám thích khách kia, cũng chi hội Phủ Đài đại nhân quận Biện Châu, Hàn Anh cũng đang dẫn người tới hộ giá, điện hạ chọn ngày là có thể bình an hồi kinh.”

 

Mấy ngày sau, Thái tử điện hạ được hộ tống về kinh.

 

Bùi Nhị Lang bởi vì trên người bị thương, ở lại huyện Vân An dưỡng thương.

 

Người mỗi ngày thay thuốc cho hắn, tất nhiên là ta.

 

Giá nến trong phòng lắc nhẹ, bởi vì bị thương ở vai lưng cùng sau lưng, hắn chỉ mặc một cái quần.

 

Người quanh năm tập võ chinh chiến, thể trạng to lớn, cơ bắp trên người rắn chắc, đường nét lưu loát, lưng rộng thẳng tắp, tới eo ong chặt chẽ, chui vào trong quần.

 

Chỉ là phía trên lớn nhỏ vết thương cũ vết thương mới, càng bắt mắt.

 

Tư thế ngồi của hắn đoan chính, ta cẩn thận từng li từng tí thay thuốc cho hắn, mỗi lần đều kinh hãi vì vết thương dữ tợn, hạ thủ trở nên nhẹ hơn, chậm hơn.

 

Ngón tay không thể tránh khỏi chạm vào vai, lưng, eo hắn.

 

Hắn thỉnh thoảng thân thể run nhẹ, ta liền tưởng là làm đau hắn, khẩn trương nói: "Đau không?"

 

Hắn liền ngồi thẳng tắp, trả lời, "Không đau.”

 

Ta thở dài một tiếng, trong lòng đồng thời lại cảm thấy kỳ quái, hỏi: "Ngày đó khi ta đi đón người, Nhị thúc rõ ràng còn đang êm đẹp, như thế nào chúng ta vừa trở về, ngươi liền bị thương nặng như vậy, chẳng lẽ sau khi ta đi cửa hàng lại có thích khách?"

Loading...