Nương Tử Hoà Ly - Chương 30
Cập nhật lúc: 2024-10-09 19:59:46
Lượt xem: 96
9
Ta viết thư cho Bùi thúc.
Hỏi hắn gần đây có khỏe không, có rảnh về huyện Vân An không?
Ta biết hắn bề bộn nhiều việc, vụ buôn lậu s.ú.n.g ống đạn dược trong quân doanh Trường An, liên lụy rất rộng, ngay cả Khang Vương điện hạ cũng bị kéo vào.
Cuộc thanh tẩy quan viên trong kinh diễn ra rất lớn.
Mà Bùi Nhị Lang làm võ quan mới nhậm chức, nền tảng sạch sẽ, không hề nghi ngờ, bắt kịp thời cơ liền trực tiếp thăng nhị phẩm.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn không thể trở về.
Như thế lại qua nửa tháng, thân thể A Hương càng ngày càng kém, ta rốt cục cũng lo lắng.
Cầm xiêm y mới may của mình, mang theo canh gà hầm đã lâu, mang theo Tiểu Đào đến nhà Triệu đại thúc.
Tiểu Đào không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, vào trong phòng liền ồn ào: "A Hương tỷ tỷ, không phải là nam nhân thôi sao, tỷ muốn học Ngô quả phụ thôn chúng ta, không chiếm được liền thiến hắn.”
Ta:...
Khí sắc A Hương thật sự kém, nhịn không được mím môi cười, khuôn mặt cũng tiều tụy khô héo.
Ta lấy ra bộ áo mới gấm phù quang đưa cho nàng: "Đẹp không, ta cố ý chọn màu Bích Hà, mặc vào giống như khoác mây, nàng mau thử xem, mặc xong uống chén canh gà, chúng ta đi Châu Kiều dạo chơi, buổi tối có hội đèn lồng.”
“Không đi, cả người ta không có sức, thật sự không dậy nổi.”
“A Hương......”
"Ngọc nương, xiêm y này thật đẹp, đáng tiếc ta không có cơ hội ra khỏi cửa được, ngươi có thể mặc cho ta xem một chút không?"
Thanh âm A Hương dịu dàng, ánh mắt có vẻ trống trải, ta nhịn không được giận nàng: "Ra cửa không được thì giữ lại sau này mặc, có rất nhiều cơ hội, ngươi uống canh gà trước đi.”
"Ta uống không nổi, ta thật sự rất khó chịu, thật sự, ta cũng muốn uống, cũng biết cha ta khó chịu, nhưng ta giống như thật sự không được, Ngọc Nương, ta không muốn chết, nhưng ta chịu không nổi..."
Từ nhà A Hương đi ra, nước mắt ta chưa từng rơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-hoa-ly/chuong-30.html.]
Dưới yêu cầu của nàng, ta mặc bộ váy gấm phù quang màu bích hà kia, nàng nói tóc búi nửa đầu, để vài lọn tóc rủ xuống mới đẹp mắt, quả phụ nhiều năm như ta, liền một lần nữa dùng trâm cài búi tóc, tóc dài phần lớn xõa xuống, rủ xuống tới thắt lưng.
A Hương nói, Ngọc Nương, nàng nhìn thật đẹp, mắt đẹp, miệng cũng đẹp, giống như phủ mây lên người, đêm nay nàng đi xem hội đèn lồng Châu Kiều giúp ta được không...
Dường như nàng không thể chịu đựng nổi hết đêm nay.
Ta vừa đi vừa khóc, ở trên đường đi xuyên qua đám đông, nước mắt dâng trào.
Tiểu Đào ngay từ đầu huyên náo, cũng trở nên bối rối: "Tẩu tử, tẩu khóc cái gì? A Hương tỷ tỷ sắp c.h.ế.t sao, chẳng lẽ những lời nói vừa rồi của tỷ ấy đều là di ngôn?"
Sau đó, hai chúng ta liền cùng nhau vừa đi vừa khóc, vừa khóc vừa đi.
Đám người trên đường nhao nhao nhìn lại, nghị luận không ngừng.
Ta và Tiểu Đào từ đường cái thị trấn quẹo vào ngõ Sư Tử.
Đi từ ngõ Sư Tử đến Cầu Nam Châu.
Sắc trời dần tối, hoa đăng trên đường bắt đầu đốt.
Hai mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung, đi tới cửa hàng đậu hoa, ta lại sinh ra ảo giác, nhìn thấy Bùi nhị thúc đứng ở cửa hàng, mặc một bộ trang phục hoa văn lưu vân màu mực viền bạc, thắt lưng chặt chẽ, thân như ngọc thụ.
Sau đó hắn ngước mắt nhìn chúng ta một cái, liền sửng sốt.
“Đây không phải là nhị ca của ta sao? Sao ca lại trở về? "Tiểu Đào vừa khóc vừa hỏi ta.
"Không, không biết, sao anh ấy lại trở về?" ta vừa khóc vừa trả lời.
Tiếp theo ta kịp phản ứng, lên tiếng khóc lớn, oa oa oa chạy về phía hắn.
Xung lực quá lớn, trực tiếp đụng đầu vào trong n.g.ự.c hắn, kích động đến nói năng lộn xộn: "Nhị thúc, Nhị thúc tới rồi, sao bây giờ thúc mới tới, hu hu hu”
Bùi Nhị Lang ổn định thân thể ta, đầu tiên là lấy tay cầm đầu vai ta, nhíu mày đánh giá, sau đó dùng ngón cái lau xuống hai mắt lệ tuôn như suối của ta, thanh âm lại có vài phần thương tiếc: "Làm sao vậy, trước đừng khóc, mắt khóc sưng lên rồi.”
Đợi đến khi ta nức nở nói cho hắn biết ngọn nguồn sự tình, cũng lôi kéo hắn xoay người đến nhà Triệu đại thúc, phía sau truyền đến tiếng khóc càng thêm to rõ của Tiểu Đào - -
“Oa oa oa, thì ra người A Hương tỷ tỷ không chiếm được là ca ca của ta......”