Nương Tử Hoà Ly - Chương 24
Cập nhật lúc: 2024-10-09 17:04:51
Lượt xem: 90
Vì thế ta hết sức ngượng ngùng, nghĩ lần sau nhất định phải dậy sớm hơn, làm xong việc trước hắn.
Kết quả giờ Dần ta liền vội vàng đứng lên, còn chưa tới hậu viện, ở cầu thang nhìn thấy hắn chỉ mặc một bộ đơn y, trong viện luyện kiếm, mồ hôi thấm đẫm quần áo.
Đợi luyện xong, dùng khăn lau mồ hôi, liền bắt đầu cuốn tay áo mài tương.
Lưng thẳng vai rộng, giống như eo ong, dưới quần áo mỏng manh, thân hình rắn chắc cường tráng, cánh tay nhỏ tráng kiện......
Đây, thật sự không phải là điều mà một góa phụ nên nhìn thấy.
Ta xấu hổ quay về phòng.
……
Ngày thứ mười Bùi Nhị Lang về nhà, cô tỷ Bùi Mai tới cửa hàng đậu hoa.
Thiếu phụ nhân từ trên xe ngựa đi xuống, mặc một bộ bối tử màu hà, lông mày thiêu thân quét nhẹ, trang điểm mỏng, chậm rãi đi tới, dáng người tinh tế.
Vừa thấy Bùi Nhị, nàng liền đỏ mắt gọi một tiếng: [Nhị Lang.]
Ngược lại là hiếm lạ, Chu Lý trưởng gia đại công tử, lần này cũng đi theo.
Chu công tử thân hình cao gầy, xương gò má nhô ra, ánh mắt tối tăm, lộ ra tinh quang.
Hai vợ chồng ngồi trong cửa hàng, một người khóc sướt mướt lấy khăn lau nước mắt, một người bưng giá ngồi thẳng tắp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-hoa-ly/chuong-24.html.]
Từ khi vào cửa, Chu công tử liền không mở miệng nói chuyện, xem bộ dáng kia còn đang chờ Bùi Nhị Lang tới thăm hỏi người làm tỷ phu này.
Đáng tiếc quan kinh ngồi đối diện bọn họ, tựa hồ không phải người tuân thủ lễ tiết như vậy.
Bùi Mai rơi vào trong cảm xúc tỷ đệ gặp nhau không thể tự kiềm chế, trong lời nói nói đến cha mẹ, cũng nói đến Đại Lang, cuối cùng cảm khái Nhị Lang hiện giờ tiền đồ, làm rạng rỡ tổ tông, nàng làm tỷ tỷ rất lấy làm vinh dự.
Ánh mặt trời chiếu nghiêng vào trong cửa hàng, chiếu lên quần áo màu lam của Bùi Nhị Lang, ánh sáng nhu hòa, khuôn mặt lạnh lùng cũng có vẻ ôn lương hơn rất nhiều.
Từ hắn trở về nhà, cuộc sống an nhàn, tiểu muội, thái mẫu gắn bó, không có chiến trường phân tranh nhuộm đẫm, lệ khí cùng cảm giác sắc bén trên người ít đi rất nhiều.
Nếu thu lại sự sắc bén thâm trầm trong đáy mắt, cũng sinh ra vài phần ôn nhuận của công tử như ngọc.
Nhưng lúc này hắn đang cầm cái ly, nhàn nhạt nhìn lướt qua Bùi Mai: "Há mồm ngậm miệng đều là người đã chết, sao không hỏi người còn sống xem thế nào?"
Thanh sắc rất nhạt một câu, nghe không ra nửa điểm cảm xúc, nhưng Bùi Mai sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, nắm chặt khăn trong tay, rơi lệ nói: "Nhị Lang..."
Mà Chu công tử thanh cao kia, rốt cục cũng thiếu kiên nhẫn, nói: "Nhị đệ lời này sai rồi, chúng ta lần này tới, chính là muốn đón tiểu muội cùng lão thái thái đi Chu gia hưởng phúc.”
Ta mang theo ấm trà đang muốn đi qua pha trà, nghe vậy có chút sửng sốt.
Chu gia công tử mắt hàm chứa ghét bỏ đánh giá cửa hàng trên dưới, trong lời nói đều là thái mẫu cùng muội muội ở loại quán này chịu khổ, lúc trước hắn liền đề nghị đem người đón đến Chu gia, chỉ Bùi Mai không chịu, nói trong nhà còn có một vị huynh đệ, nếu không còn có một vị quả tẩu, nữ nhi nàng gả ra đón người đi, bọn họ nên tự xử như thế nào, làm sao có thể không bị người nghị luận chỉ điểm.
Một đống lời đường hoàng, nói xong cuối cùng ngược lại có vài phần chiếm lý.
Mà mục đích chuyến đi này của bọn họ, chính là nói lo lắng thái mẫu, nghe nói từ năm trước bắt đầu thân thể lão nhân gia liền không tốt lắm, Bùi Mai thuở nhỏ là được bà nuôi lớn, đau lòng thái mẫu, cũng muốn tận hiếu, đón người đi phụng dưỡng.
Cuối cùng hai người thống khoái mà biểu thị, nhị đệ còn muốn đi kinh trung phó chức, ngày sau liền yên tâm mà giao người cho bọn họ đi.