Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nương Tử Hoà Ly - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-10-09 10:38:14
Lượt xem: 181

1

 

Năm ta mười ba tuổi, được bà mối giới thiệu, phụ thân đưa ta đến Bùi gia thôn Đại Miếu.

 

Nói dễ nghe một chút gọi là "cầu thân", khó nghe một chút gọi là "bán con gái".

 

Bùi gia cho năm lượng bạc, ông ta liền cao hứng bừng bừng cầm lấy, liền chạy đến sòng bạc ở thị trấn.

 

Bùi gia thẩm nương thân thể không tốt, Đại Lang thân thể cũng không tốt, trong nhà còn có một tiểu cô ba tuổi cùng thái mẫu tuổi tác đã cao.

 

Bọn họ mua ta, thứ nhất là vì cưới dâu cho Đại Lang, đợi ta cập kê gả ta cho hắn, thứ hai là vì tìm người giặt quần áo nấu cơm, chăm sóc cả nhà già trẻ bệnh tật.

 

Bùi gia ở huyện Vân An chúng ta, từng là gia đình giàu có.

 

Lúc còn trẻ Bùi lão gia là người gánh dầu bán ở ven đường, cần cù chịu làm, sau đó lại chạy tới chỗ một vị lão sư phụ Dự Châu học làm đậu hoa.

 

Sau khi học giỏi tay nghề, việc đầu tiên sau khi trở về là bày sạp bán ở thị trấn, vài năm sau mở một cửa hàng, khi cửa hàng kinh doanh phát đạt, còn tuyển thêm một tiểu nhị.

 

Cho đến khi ông ta qua đời vì bệnh tật.

 

Thẩm nương Bùi gia sinh hai trai hai gái, lúc sinh tiểu cô bị lạnh, thân thể xương cốt vẫn không tốt lắm, lại bởi vì mấy năm trước đi theo Bùi lão gia đi buôn bán, phải đi bán từ bình minh đến chạng vạng mới về, còn phải mài tương, tay chân bị tê liệt, cả ngày phải chịu đựng những cơn đau nhức thắt lưng cùng đau chân.

 

Mà Đại Lang thuở nhỏ thân thể yếu ớt, thân thể vốn đầy bệnh tật, còn nhiễm thêm lao phổi.

 

Phụ thân hắn vừa mất, hắn liền thuê một tiểu nhị bắt đầu công việc kinh doanh mới lại mở thêm một sạp hàng, tự mình bày bán đậu hoa, việc kinh doanh buôn bán của cửa hàng tự nhiên liền thất bại.

 

Cũng may nhà bọn họ còn có chút của cải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-hoa-ly/chuong-1.html.]

 

Đại Lang đến tuổi kết hôn, vốn là bệnh hiểm nghèo, đại phu nói hắn bệnh lao sắp chết, lại còn có thể truyền nhiễm.

 

Người bình thường, không ai nguyện ý đem khuê nữ gả cho hắn, nhưng nhà của ta không giống, mẹ ta mất sớm, cha ta lại là một còn quỷ đánh bạc.

 

Ta mười ba tuổi đến Bùi gia, một khắc cũng không nhàn rỗi, giặt quần áo nấu cơm, chiếu cố thái mẫu tuổi già sức yếu, cho Bùi thẩm nương đầu gối đắp thảo dược, dỗ tiểu cô lên ba ngủ...

 

Bùi gia đại lang đêm khuya thắp đèn đọc sách, ho khan không ngừng, ta còn có thể đi trong bếp nấu chút nước củ cải bưng cho hắn uống.

 

Mỗi khi như vậy, hắn đều áy náy nói với ta: "Tiểu Ngọc, nàng bận rộn một ngày rồi, mau đi nghỉ ngơi đi.”

 

“Đại Lang ca không mệt, lúc ta ở nhà còn phải lên núi đốn củi xuống ruộng cày cuốc, bình thường cũng không rảnh rỗi, đã sớm quen rồi." Ta khoát tay áo.

 

Đại lang mười bảy, từng học tư thục, là một thiếu niên thích đọc sách.

 

Hắn đã tham gia qua cuộc thi huyện cùng thi phủ, đáng tiếc bởi vì tình hình thân thể, không thể tiếp tục tham gia viện thi.

 

Người đọc sách luôn khiến người ta ngưỡng mộ, ta từ chỗ hắn không chỉ học được viết tên của mình, còn biết không ít chữ.

 

Hai năm sau, ta tròn mười lăm tuổi, Bùi thẩm nương cho ta một cái vòng ngọc, nói muốn lo liệu hôn sự cho ta cùng Đại Lang.

 

Ta không có ý kiến, nhưng Đại Lang lại không muốn.

 

Lúc đó hắn ta đã bị bệnh rất nặng, thường thường một câu chưa nói xong, đã ho ra máu.

 

Hắn nói với thẩm nương: "Thân thể của ta tự mình biết, sợ là không được, chớ hại đời Ngọc Nương, nàng ở trong lòng ta giống như Tiểu Đào, ta vẫn coi nàng là muội muội.”

 

Bùi thẩm nương khóc ngất đi, tỉnh lại liền hỏi ta, còn nguyện ý gả cho Đại Lang hay không?

Loading...