Cố Tây Khê cầm một chai sữa đu đủ trong đại sảnh thì thấy tiếng hét t.h.ả.m từ trong phòng, cô lập tức nhận tiếng hét phát từ phòng , thế là vội vàng đặt chai sữa xuống, chạy phòng.
“Có chuột kìa!” Thấy Cố Tây Khê, Lưu Dung Dung như thấy , lao về phía Cố Tây Khê, hai chân quấn chặt lấy eo cô.
Con chuột đó còn sợ , chạy đến mặt Cố Tây Khê kêu chít chít.
PD phía sợ đến mặt cắt còn giọt máu.
Cố Tây Khê mắt nhanh tay lẹ, trực tiếp cầm lấy thứ gì đó ở bên cạnh, kịp rõ đó là thứ gì, liền đập con chuột.
FIRST BLOOD!
Máu b.ắ.n tung tóe.
Lưu Dung Dung vẫn đang hét chói tai, Cố Tây Khê kéo cô xuống nhưng kéo , cho nên đành bất đắc dĩ : “ đ.á.n.h c.h.ế.t con chuột .”
“Thật ?” Lưu Dung Dung đầu , thấy con chuột đè viên gạch, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Bây giờ cô thể xuống khỏi ?” Cố Tây Khê dang rộng hai tay, hỏi.
Lưu Dung Dung lúc mới nhận đang treo , mặt đỏ bừng, vội vàng xuống: “Cảm ơn cô nhé. Cô cứu mạng , chúng sẽ là chị em khác cha khác .”
“Xin , là con một.” Cố Tây Khê đáp.
Lưu Dung Dung nghiêm mặt Cố Tây Khê: “Em gái, bây giờ cho sinh con thứ hai .”
Cố Tây Khê: “...”
Được , cũng khá bắt kịp xu hướng thời đại.
Cố Tây Khê hắng giọng: “ sẽ dọn sạch lũ chuột . mà, trong phòng lấy viên gạch ?”
Cô đầu PD.
PD lắc đầu, rõ ràng còn ngơ ngác hơn cô.
mèo méo meo
Cố Tây Khê đành gác chuyện .
Tối hôm đó, bữa tối do đoàn phim chuẩn thịnh soạn, là những món ăn đặc sản của Vân Nam, nào là gà hấp nồi đất Vân Nam, giăm bông Tuyên Uy, cá chép om nồi đất Đại Lý, món nào cũng thơm ngon hấp dẫn, thể thấy đoàn phim bỏ nhiều tiền, mời hẳn đầu bếp đến .
Tần Lãng và những khác đang giảm cân, chỉ thể ăn hai ba miếng.
Ban đầu Cố Tây Khê cũng là một thành viên trong đội quân giảm cân, bởi vì trong giới giải trí, ngôi nữ thì đừng hòng ăn no nhưng bây giờ cô quan tâm nữa, giảm cân cái gì, bà đây sắp rời khỏi giới giải trí , giảm cân gì, đương nhiên ăn thả ga.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-xung-phao-hoi-dot-nhien-dai-bao/chuong-6.html.]
Trước sự chứng kiến của , cô ăn hết hai bát cơm, gà hấp nồi đất, giăm bông gì cũng tha.
Cuối cùng, Lưu Dung Dung nhịn nhỏ: “Đừng ăn nữa, ăn nữa thì ngày mai lên hình .”
Cố Tây Khê lúc mới buông bát đũa.
Đạo diễn Trần và các nhân viên khác mà ngây như phỗng.
Thậm chí còn nghi ngờ Cố Tây Khê những ngày sắp tới sẽ khó khăn nên mới ăn thả ga như ?
“Ọc ọc.” Nhân viên bên cạnh liếc đạo diễn Trần.
Đạo diễn Trần ôm bụng, sang với phụ trách hậu cần: “Nhân viên chúng gà hấp nồi đất, giăm bông để ăn ?”
“Không .” Nhân viên lắc đầu.
“Vậy chúng gì?” Đạo diễn Trần nuốt nước bọt, ban đầu ông đói lắm nhưng thấy Cố Tây Khê ăn ngon lành như , cơn thèm ăn trỗi dậy, lúc ông cảm thấy thể ăn hết một bàn tiệc đầy đủ.
“Mì ăn liền?” Nhân viên do dự .
Đạo diễn Trần im lặng: “Cũng .”
Không tiệc đầy đủ thì mì ăn liền cũng thể chống đói một ngày.
Đợi đến ngày mai, những ngày tháng sung sướng của Cố Tây Khê và những khác sẽ chấm dứt.
Sáng sớm hôm , khi đám Cố Tây Khê còn tỉnh giấc thì họ thấy tiếng nhạc “Chuyến bay của ong” sôi động và vui tươi từ bên ngoài, một nhóm ngái ngủ khỏi phòng thì lập tức nhận một tin dữ.
“Đầu tiên, vui chào đón đến tham gia chương trình ghi hình “Tuần Lễ tình yêu” nhưng với tư cách là đạo diễn, với một vài quy tắc. Trong bảy ngày bảy đêm của “Tuần Lễ tình yêu”, tám các bạn tự lao động để kiếm thức ăn, cách khác, nếu việc, các bạn sẽ gì để ăn.” Đạo diễn Trần một cách hòa ái nhưng những lời giống như địa chủ thời xưa.
Lưu Dung Dung che miệng, ánh mắt đầy kinh ngạc đạo diễn Trần: “Đạo diễn Trần, đùa chứ? Chương trình của chúng là chương trình hẹn hò ?”
“Là chương trình hẹn hò nhưng hẹn hò và việc mâu thuẫn với .” Đạo diễn Trần nghiêm mặt , khóe miệng ông kiềm chế mà nhếch lên, tự hào vì nghĩ ý tưởng như . Yêu đương gì lạ, bây giờ chương trình hẹn hò nhiều vô kể nhưng thêm cảnh việc ở nông thôn thì khác .
Hãy tưởng tượng những ngôi thường ngày nuông chiều, bỗng chốc chạy đến vùng nông thôn mặt hướng đất lưng hướng trời, mâu thuẫn, xung đột , tỷ suất xem chắc chắn sẽ tăng!
“ trong hợp đồng của chúng là...” Tần Lãng cau mày nhưng nhanh chóng lấy vẻ mặt, cố gắng tỏ bình tĩnh.
“Chuyện các quản lý của các bạn đều .” Đạo diễn Trần chớp mắt: “Là cố ý bảo quản lý với các bạn. Thế nào? Có bất ngờ , ngoài ý ?”
Nhìn khuôn mặt của đạo diễn Trần cố nhịn nhưng khóe miệng vẫn nhếch lên, nhất thời đều súc động ném dép ông .
Có lẽ hài lòng, phó đạo diễn bên cạnh liền lên tiếng hòa giải: “Quy tắc tuy thể vi phạm nhưng sáng nay chúng thấy sáng sớm dậy sức việc nên chuẩn bữa sáng cho .”