Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 721
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:36:30
Lượt xem: 5
Bạch Ngọc Xuyên thật đúng là đi mua một đống tôm hùm đất, đeo tạp dề, đi phòng bếp làm việc, giống như một bà nội trợ.
Diệp Khanh Oản có chút không yên tâm, cảm thấy Thái Tử gia này không đáng tin cậy, đừng đem phòng bếp của cô hủy đi.
Liễu Thịnh lại một chút cũng không lo lắng, hết sức chuyên chú đọc sách.
Thẳng đến khi phòng bếp truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết, Bạch Ngọc Xuyên mặc tạp dề, tay cầm d.a.o phay vọt ra.
Vừa chạy vừa la hét chói tai: “Cứu mạng nha, tôm hùm đất tập kích tôi......”
Diệp Khanh Oản nhanh chóng đứng dậy, ném gối ôm trong tay xuống chạy qua.
Bạch Ngọc Xuyên nhìn thấy cô, tựa hồ như thấy được cứu tinh, lôi kéo cô chỉ vào phòng bếp: “Mau mau mau, tôm hùm đất sắp chạy hết rồi.”
Diệp Khanh Oản cúi đầu nhìn xuống.
mẹ nó!
Tôm hùm đất ở khắp mọi nơi, bò khắp nhà bếp.
Cô đang định quay lại lấy cây chổi, bỗng nhiên lại có thêm vài con bò dưới chân cô, Bạch Ngọc Xuyên lập tức hét lên: “A...... Nó bò lên chân cô......”
Diệp Khanh Oản vốn không sợ, nhưng bị hắn rống đến tâm đều run, cũng nhịn không được vừa dậm chân vừa kêu: “Mau bắt nó đi......”
“Tôi không dám nha!” Bạch Ngọc Xuyên so với cô còn nhát gan hơn.
“Anh không dám thả sao còn đem chúng nó thả ra?”
“Toii không có, chúng nó tự mình vượt ngục.” Bạch Ngọc Xuyên vẻ mặt đưa đám.
“Đừng nhúc nhích.” Liễu Thịnh lôi kéo cô, ngồi xổm xuống nhấc từng con tôm hùm đất trên chân cô ra.
Sau đó bế cô lên, thả trên sô pha.
Bạch Ngọc Xuyên đứng tại chỗ, vẫn không dám động: “Cái kia...... Liễu tiên sinh, có thể cũng ôm tôi ra ngoài không?”
Liễu Thịnh ngẩng đầu nhìn hắn một cái: “Không thể.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-721.html.]
Bạch Ngọc Xuyên:......
Nhưng Liễu Thịnh cầm lấy một cái chậu, ngồi xổm xuống bắt từng con tôm hùm đất trên mặt đất vào chậu.
Bạch Ngọc Xuyên đứng ở tại chỗ, nhìn hắn tựa hồ không có để ý nhiều, chuẩn xác nắm lấy đầu tôm, đem đám khủng bố này chế phục, bỗng nhiên có chút tò mò.
“Liễu tiên sinh, anh trước kia đã b.ắ.n cung bao giờ chưa?”
Liễu Thịnh cười cười: “Không có.”
“Thật đáng tiếc, ngươi tay vững như vậy, độ chính xác không tệ, nếu b.ắ.n tên, tuyệt đối là cao thủ, về sau có cơ hội tôi sẽ dẫn anh đi chơi?” Bạch Ngọc Xuyên hưng phấn nói.
“Được.” Liễu Thịnh bắt toàn bộ tôm hùm đất vào trong chậu, Bạch Ngọc Xuyên lúc này mới dám động.
“Nếu không chúng ta đi ra ngoài ăn đi?” Bạch Ngọc Xuyên thật sự là làm không được, quân tử xa nhà bếp, hắn cũng không muốn nấu cơm?
Liễu Thịnh tiếp nhận d.a.o phay từ trong tay hắn, gỡ mắt kính đặt xuống bên cạnh: “Tôi sẽ làm.”
Bạch Ngọc Xuyên cùng Diệp Khanh Oản ngồi ở trên sô pha, hai người chống cằm nhìn chằm chằm bóng dáng thon dài ở phòng bếp làm việc đâu vào đấy.
Bạch Ngọc Xuyên nhịn không được hỏi cô: “Cô tìm bạn trai ở đâu vậy? Quả thực là mười tám ban võ nghệ mọi thứ tinh thông nha.”
“Tìm trong mộng.”
Bạch Ngọc Xuyên nhìn cô một cái: “Vậy lần sau cô nằm mơ mang tôi đi cùng.”
“Được.”
Một người dám hỏi, một người dám đáp.
Một người dám nói, một người dám tin.
Thực mau, một bàn đồ ăn sắc hương vị đều đầy đủ được bày ra, Diệp Khanh Oản dọn chén đũa, ba người ngồi xuống ăn cơm.
Bạch Ngọc Xuyên gắp một đũa đồ ăn, tức khắc phát ra “Oa” một tiếng kinh ngạc cảm thán, lập tức giơ ngón tay cái lên: “Ăn ngon.”
Diệp Khanh Oản có chút ghét bỏ, đại kinh tiểu quái.