Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 691
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:16:45
Lượt xem: 5
Ăn xong cơm trưa, Hồng Hồng dập tắt củi lửa, cất đệm chăn, rồi lên xe ngựa.
“Váy của ta có phải rất bất tiện không? Hay ta đổi sang nam trang đi?” Diệp Khanh Oản nhìn váy của mình hỏi hắn.
Hồng Hồng nhìn thoáng qua: “Không, chỉ là mặc váy thôi, ngươi mặc váy trông rất đẹp.”
Diệp Khanh Oản nghe vậy, lập tức cười như nở hoa: “Hồng Hồng ngươi tốt nhất.”
Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cười một tiếng, biết ngươi thích xinh đẹp, mặc nam trang quá rộng, ngươi sẽ không thích đâu.
Hắn ngồi ở bên ngoài đánh xe ngựa, Diệp Khanh Oản ngồi bên cạnh hắn, nâng má hỏi: “Chúng ta đi đâu vậy?”
“Ngươi muốn đi nơi nào?”
“Không biết.” Nàng lắc đầu, nàng đối với giang hồ không có khái niệm gì nha.
Hồng Hồng nghĩ nghĩ: “Nếu không, đi gặp nương của ta?”
Diệp Khanh Oản ngước mắt nhìn hắn: “Nương ngươi?”
Hắn gật đầu, hắn cũng đã lâu không trở về gặp cha mẹ, tuy rằng bọn họ trước kia đã làm một số việc quá đáng, nhưng mặc kệ nói như thế nào, bọn họ cũng là cha mẹ của hắn, sinh hắn dưỡng hắn.
Phụ tử nào có cách đêm thù.
“Hảo.” Diệp Khanh Oản cười tủm tỉm đồng ý.
Vì thế Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng mang nàng trở về nhà một chuyến, trước kia cũng từng mang nàng trở về, nhưng cũng không có về nhà.
Lúc này đây, hắn mang theo nàng trở lại Ninh phủ.
Tuy rằng cha mẹ hắn đều không còn nữa, nhưng Ninh phủ vẫn được chăm sóc chu đáo, cổng lớn treo đèn lồng màu đỏ, có vẻ rất náo nhiệt.
“Nhà ngươi còn có người khác sao?” Diệp Khanh Oản tò mò hỏi một câu.
Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cũng thấy kỳ quái, hắn nhớ rõ sau khi cha mẹ hắn qua đời, tông chủ lão nhân kia liền đem hạ nhân Ninh phủ giải tán, còn đem hắn đưa tới tông môn.
Trong nhà hẳn là không có ai ở mới đúng, sẽ không có trộm đi?
Hắn nghĩ nghĩ, kéo tay Diệp Khanh Oản, giấu nàng sau lưng rồi nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-691.html.]
Cửa không khóa, rất dễ dàng bị hắn đẩy ra.
Sau khi đẩy ra, một người ăn mặc như phụ nhân đang quét lá rụng trong sân.
Nghe được động tĩnh, quay đầu nhìn bọn họ.
Khi nhìn thấy hắn, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó lộ ra một tia ý cười.
Hồng Hồng cũng dừng một chút: “Song Song?”
Diệp Khanh Oản nghe được hai chữ Song Song, nhịn không được từ phía sau hắn thò đầu ra, nhìn nàng, quả nhiên chính là mối tình đầu của Hồng Hồng.
Song Song nhìn thấy nàng, nở một nụ cười xinh đẹp, sau đó dẫn bọn họ đi vào, rót trà: “Ta thấy Ninh phủ không có người trông coi, sợ sau này các ngươi không có nơi để về, nên ta đã tự mình dọn vào, đêm nay ta sẽ dọn đi.”
“Không cần, ngươi ở đi, ta chỉ trở về nhìn cha mẹ ta, hai ngày liền đi.” Hồng Hồng nói.
Song Song cười cười, không nói chuyện, chỉ gật gật đầu, sau đó cũng rót cho Diệp Khanh Oản một ly trà.
“Cảm ơn.” Diệp Khanh Oản có chút xấu hổ, trộm tiến đến phía sau Hồng Hồng, nói: “Nếu không, ta đi ra ngoài trước?”
Bóng đèn một trăm watt, có chút chói mắt.
“Không cần.” Lời này không phải Hồng Hồng nói, là Song Song nói.
Diệp Khanh Oản cùng Hồng Hồng nghe vậy, đều sửng sốt một chút.
“Ngươi là nương tử của hắn, cũng không thể rộng lượng như vậy, để hắn cùng nữ tử khác đơn độc ở chung.” Song Song nói thực chân thành, giống một đại tỷ tỷ đang dặn dò tiểu muội muội.
“Ngươi hiểu lầm, ta......” Diệp Khanh Oản vừa định giải thích, một bàn tay to nắm lấy cổ tay nàng, hơi hơi dùng sức, nàng lập tức ngậm miệng.
Song Song nhìn hành động nhỏ của hai người bọn họ, trộm cười một chút: “Các ngươi còn chưa ăn cơm phải không?”
Hai người đồng thời gật đầu, trăm miệng một lời nói: “Chưa ăn.”
Nói xong lại cảm thấy hơi xấu hổ, muốn tự cứu mình một chút: “Kỳ thật cũng không đói lắm.”
Nhưng mới vừa nói xong không đói lắm, bụng hai người liền lộc cộc lộc cộc kêu lên.
Song Song phụt bật cười: “Ta đi nấu cơm.”
Hai người xấu hổ gãi gãi đầu, cười một chút.