Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 662

Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:57:41
Lượt xem: 4

Liễu Thịnh dừng lại, quay đầu lại nhìn thẳng hắn, cười đến thập phần ôn hòa: “Điện hạ, có việc sao?”

Nam Cung Phù Tang cực lực nhẫn nại, khống chế lửa giận, hỏi hắn: “Vì cái gì?”

Liễu Thịnh cười cười: “Điện hạ không phải đều thấy rồi sao.”

Nói xong, còn giơ giơ thánh chỉ trong tay lên.

“Chỉ vì thăng mười hai cấp, thành Thái phó đương triều, chính là vì cái này?” Nam Cung Phù Tang khó có thể tiếp thu.

Liễu Thịnh nhún nhún vai: “15 tuổi làm Thái phó, bản quan cũng coi như là tiền vô cổ nhân.” 

Nam Cung Phù Tang vẫn không tin, bắt lấy bờ vai của hắn, ngữ khí gần như khẩn cầu: “Không phải như thế, đúng hay không? Chỉ cần ngươi nói một câu không phải, ta liền tin ngươi.”

Liễu Thịnh nhìn thẳng vào đôi mắt hắn, thực bình đạm nói: “Chính là như vậy.”

Nam Cung Phù Tang rốt cuộc ức chế không được lửa giận trong lòng, giơ tay liền phải cho hắn một quyền, nhưng nắm tay đến trước mặt hắn, lại dừng lại, đôi mắt đỏ bừng.

Liễu Thịnh thấy hắn thật lâu không động thủ, lùi về sau một bước, giữ khoảng cách với hắn: “Điện hạ, ngươi tức giận sao?”

“Có gì mà tức giận? Chuyện này không phải điện hạ tự mình yêu cầu sao? Ta chưa bao giờ yêu cầu điện hạ thay thế ta cả.” 

Nam Cung Phù Tang nhìn hắn, hơi thở như nghẹn lại trong lồng ngực, lên không được, xuống không xong.

“Hy vọng bài học ngày hôm nay có thể khiến điện hạ hiểu được một đạo lý, đừng dễ dàng giao phó tiền đồ tánh mạng của mình vào tay bất luận kẻ nào, bởi vì trên thế giới này, trừ bỏ chính ngươi, ai cũng không dựa vào được.” Liễu Thịnh thực lạnh nhạt nói ra lời này. 

Nam Cung Phù Tang nghe xong, bỗng nhiên cười ha hả: “Vậy đa tạ Liễu Thái phó, bổn vương đời này đều sẽ không quên.”

Nói xong, kiên quyết xoay người, nghênh ngang mà đi. 

Liễu Thịnh nhìn bóng dáng hắn kiên quyết rời đi, nhớ tới Hoàng Thượng nói, Hoàng Thượng nói, hắn cùng Phù Tang là phụ tử, về sau cũng vẫn phải làm phụ tử, cho nên chuyện này, chỉ có thể để Liễu Thịnh tới làm, Liễu Thịnh tới đội nồi. 

Đứng yên thật lâu, hắn thở dài một hơi, chuẩn bị trở về, nhìn thấy một bóng người lén lút phía sau sơn giả, cái bóng in trên mặt đất, chậm rãi dịch ra bên ngoài.

“Diệp Khanh Oản.”

“Tiên sinh, ta không phải Diệp Khanh Oản.” Cái bóng của tiểu nhân nhi trên mặt đất phát ra tiếng vang thực cổ quái.

“Vậy ngươi là ai?”

“Ta là Thất công chúa.” Nói xong liền đứng dậy chạy ra ngoài.

Liễu Thịnh nhẹ nhàng nhảy tới lối ra của sơn giả, người bên trong đột nhiên không kịp phòng ngừa, lao vào người hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-662.html.]

“Ai da.” Nàng ôm đầu, ngạc nhiên ngẩng đầu, liền nhìn thấy Liễu Thịnh đang nhàn nhã nhìn nàng.

Diệp Khanh Oản xấu hổ cười một cái: “Chào, tiên sinh, thật trùng hợp nha, ngươi cũng ở bên này chơi sao.”

Liễu Thịnh nhìn nàng, không nói chuyện. 

“Vậy ta đây không cản trở ngươi.” Diệp Khanh Oản nói liền muốn chạy.

Liễu Thịnh kéo nàng lại: “Thất công chúa đâu?”

Diệp Khanh Oản:......

Nàng xấu hổ cười hai tiếng, quyết định giả ngu: “Không biết nha, có thể là ở bên trong đi, nếu không ngươi đi vào tìm xem?” 

Liễu Thịnh nhìn nàng, thật là trợn mắt nói dối nha.

Hắn ở bên cạnh sơn giả ngồi xuống: “Bồi ta ngồi một lúc đi.”

“Hảo.” Nhìn ra tâm tình hắn không tốt, Diệp Khanh Oản cũng không dám nói gì, an tĩnh ở bên cạnh hắn ngồi xuống.

“Ngươi thực sự thích Cửu vương gia sao?” Liễu Thịnh đột nhiên hỏi nàng.

Nàng sửng sốt một chút, phi thường phiền chán gật đầu: “Rất thích.”

Thích đến hận không thể cho hắn đi tìm chớt.

Liễu Thịnh quay đầu, thực nghiêm túc nhìn nàng thật lâu, ánh mắt Diệp Khanh Oản né tránh, không dám nhìn hắn.

“Ngươi thích hắn ở điểm gì?”

Diệp Khanh Oản thiếu chút nữa buột miệng thốt ra, thích hắn già, thích hắn xấu, thích hắn tuổi tác lớn, thích hắn không tắm rửa......

Nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống: “Không biết, chính là thích, thích liền thích, nào có nhiều như vậy vì cái gì nha?” 

Nói xong, còn nhịn không được thở dài một hơi.

Tại sao ta lại xui xẻo như vậy? 

  

 

 

Loading...