Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 641
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:43:52
Lượt xem: 8
Liễu Thịnh tặng hắn nguyên bộ dụng cụ cưỡi ngựa b.ắ.n cung, hắn rất thích, mỗi ngày cũng không trèo tường ra ngoài chơi nữa, đi theo lão sư dạy cưỡi ngựa b.ắ.n cung luyện tập b.ắ.n cung.
Trải qua nửa tháng chăm chỉ khổ luyện, hắn rốt cuộc cũng có thành tựu.
Vừa lúc cuộc săn mùa thu năm nay vừa mới bắt đầu, hắn cầu phụ hoàng rất lâu, phụ hoàng rốt cuộc cũng đáp ứng dẫn hắn cùng đi.
Đây là lần đầu tiên sau hơn mười mấy năm qua, hắn rời khỏi hoàng cung, lần đầu tiên cùng phụ hoàng đi săn, hắn nhìn cái gì cũng đều mới mẻ.
Hóa ra bên ngoài cung điện có nhiều người như vậy, hóa ra bầu trời bên ngoài xanh như vậy, hóa ra bá tánh lớn lên so với hắn tưởng tượng thô ráp hơn nhiều.
Hắn còn có mấy đệ đệ, nhưng tuổi tác đều không lớn, cho nên cũng không tham gia săn thú, hắn là hoàng tử duy nhất trong khu vực săn bắn.
Phụ hoàng an bài cho hắn mấy Ngự lâm quân, bảo hộ hắn.
Theo phụ hoàng ra lệnh một tiếng, mọi người bắt đầu giục ngựa lao nhanh hướng tới khu vực săn bắn, tất cả đều muốn đứng đầu, giành được sự ưu ái của phụ hoàng.
Nhưng hắn chú ý tới Liễu Thịnh hứng thú cũng không cao, cưỡi ngựa chậm rì rì theo ở phía sau.
Hắn chính là tân khoa Trạng Nguyên, đang có được thánh sủng, lúc này hẳn là nên theo sát phụ hoàng mới đúng?
Nam Cung Phù Tang giảm tốc độ, chờ hắn đi tới: “Liễu đại nhân, ngươi không đi săn thú sao?”
Liễu Thịnh cười hành lễ với hắn: “Hạ quan là quan văn, cưỡi ngựa b.ắ.n cung không tinh, không muốn mất mặt xấu hổ.”
“Không có việc gì, ngươi đi theo ta, ta săn mấy con mồi cho ngươi.” Nam Cung Phù Tang rất hào phóng nói.
Rốt cuộc cũng đã tới bãi săn thú, nếu tay không mà về, sợ là sẽ bị người ta chê bai.
Liễu Thịnh nghe vậy, cười cười nói: “Vậy đa tạ Đại điện hạ.”
Nam Cung Phù Tang cũng không nghĩ nhiều, cưỡi ngựa đi phía trước, Liễu Thịnh không nhanh không chậm đi theo ở phía sau.
Những người khác đều cùng hoàng đế chạy chạy sâu vào trong rừng cây, khi bọn họ đến nơi, chung quanh cũng rất an tĩnh.
Đi được một lúc, một con ngựa màu đỏ mận từ bên đường nhỏ đi ra, trên đó có một nam tử anh khí đĩnh bạt hiên ngang đang ngồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-641.html.]
Trước mặt nam tử, còn có một tiểu hài tử đang ngồi, nhu thanh nhu khí nói chuyện: “Cha, chúng ta đi chậm như vậy, có thể bắt được thỏ con sao?”
“Có thể.”
“Vậy nai con thì sao?”
“Cũng có thể.”
“Còn con hổ nhỏ thì sao?”
“Ha ha, đều có thể, Búi Nhi nhà ta muốn cái gì, cha đều có thể bắt cho ngươi.”
“Ta biết mà, cha ta là lợi hại nhất thiên hạ.” Tiểu hài tử hứng đến giơ cánh tay lên, hoan hô nhảy nhót.
Một lớn một nhỏ, tiếp tục đi về phía trước, tựa hồ không chú ý tới Liễu Thịnh cùng Nam Cung Phù Tang bên cạnh.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có người đuổi theo.
“Lão gia, bệ hạ tìm ngươi.”
Tướng quốc thu hồi tươi cười, cùng tiểu hài tử nói: “Búi nhi, ngươi ở chỗ này chờ cha, cha đi một chút sẽ về.”
Nàng cũng không bực, cười hì hì nói: “Ân, cha đi đi, Búi nhi ngoan ngoãn, nơi nào đều không đi, chờ cha trở về bắt hổ con cho Búi nhi.”
Tướng quốc bị nàng chọc cười: “Hảo, cha trở về sẽ bắt hổ con cho Búi nhi.”
Dứt lời, đem người giao cho người tới tìm hắn: “Lâm Hiểu, ngươi trông Búi Nhi, ta đi một lúc sẽ về.”
“Vâng lão gia.” Lâm Hiểu tiếp nhận tiểu thư, hai người ngồi ở trên lưng ngựa, thật sự không rời đi, ở tại chỗ chờ hắn.
Liễu Thịnh do dự một chút, vẫn thít chặt dây cương, đi về phía bọn họ.
Tiểu hài tử đang nói chuyện với Lâm Hiểu, bỗng nhiên nhìn thấy bọn họ, nghiêng đầu nhìn hắn thật lâu, dường như cuối cùng cũng nhớ ra hắn là ai.
“Đại ca ca?”
Liễu Thịnh cười, nàng lập tức lôi kéo Lâm Hiểu, cao hứng kêu lên: “Lâm thúc Lâm thúc, đây là đại ca ca ngày đó mời ta ăn hồ lô đường.”
Lâm Hiểu nhanh chóng xuống ngựa, hướng tới bọn họ hành lễ: “Bái kiến Đại điện hạ, bái kiến Liễu đại nhân.”