Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 606

Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:20:49
Lượt xem: 9

Xe ngựa dừng lại, Diệp Khanh Oản lần lượt nói lời tạm biệt với bọn họ: “Tạm biệt Thái phó, tạm biệt Cửu vương gia, tạm biệt Tuyết Kiến tỷ tỷ.”

Nói xong giống như đã quên mất Hạ Vũ, lại quay đầu lại nói: “Tạm biệt Hạ thái y.”

Sau đó chạy như bay, cuối cùng cũng kết thúc được trận xấu hổ lại khiến người cạn lời này.

Xấu hổ đến ngón chân đều có thể moi ra ba phòng một sảnh.

Trở lại phòng, rửa mặt xong, Diệp Khanh Oản chuẩn bị ngủ, phát hiện Ninh Thiếu Khanh đang vô tư nằm ở trên giường của mình.

“Ngươi làm gì?” 

Hắn nghiêng người, tay nâng đầu, nửa đứng lên, thực đương nhiên nói: “Ngủ nha.”

“Đây là phòng của ta, ngươi ngủ phòng của ngươi đi.”

Ninh Thiếu Khanh trực tiếp chui vào trong chăn: “Ta không cần, một mình sợ wá.”

Diệp Khanh Oản:...... 

Ngươi có phải đã quên ngươi là hái hoa tặc hay không, ngươi sợ?

“Vậy ngươi ngủ nóc nhà đi.” Ngươi không phải thích nhất ngủ nóc nhà sao?

Hắn không muốn: “Nóc nhà mái ngói cứng quá, cộm người.”

Diệp Khanh Oản:...... 

Ca, ngươi có phải đã quên hay không, ngươi đã nói mái ngói không cứng, ngươi so chúng nó cứng hơn nhiều?

Diệp Khanh Oản thở dài một hơi: “Vậy ta vào phòng ngươi ngủ.”

Ninh Thiếu Khanh lại chui ra, bổ nhào vào nàng, ôm cả người nàng lên: “Không được không được, ta sợ ngủ một mình, ngươi phải bồi ta ngủ.”

Làm nũng cáu kỉnh giống như tiểu hài tử, Diệp Khanh Oản muốn thoát khỏi hắn, nhưng hắn sống chớt không buông tay. 

Cuối cùng không có biện pháp, chỉ có thể nằm xuống.

Hai người cách hai nắm tay, đờ đẫn nhìn chằm chằm trần nhà.

Hắn cũng không dám động, vẫn luôn cứng ngắc nằm ngửa.

Diệp Khanh Oản liếc hắn một cái, ngươi nói ngươi như vậy cũng không thể ngủ ngon, tội gì đâu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-606.html.]

Nhưng hắn chính là vui vẻ, chẳng sợ khẩn trương đến tay chân cứng đờ, thần kinh căng chặt, ngay cả sợi tóc cũng không dám động, cũng như cũ cười hì hì. 

Diệp Khanh Oản cũng không thèm nhìn, xoay người đưa lưng về phía hắn, ngủ.

Sáng sớm hôm sau, nàng bị Ninh Thiếu Khanh lay tỉnh.

“Diệp Khanh Oản, mau tỉnh lại, Hạ Tuyết Kiến một mình đi Phượng Hoàng sơn.”

“Ân?” Diệp Khanh Oản mở mắt nhập nhèm buồn ngủ: “Nàng đi một mình?” 

Không phải bị người trói đi?

“Đúng vậy, ngươi muốn đi xem hay không? Ta cảm giác nàng có sát khí.” Ninh Thiếu Khanh thần bí hề hề nói.

Diệp Khanh Oản nháy mắt liền tỉnh, lập tức ngồi dậy: “Sát khí?”

Ninh Thiếu Khanh thực kiên nhẫn gật đầu: “Ân, sát khí.” 

Diệp Khanh Oản choáng váng, nàng sẽ không nghĩ một mình đi thẳng tới Hoàng Long phải không?

Tỷ tỷ, ngươi thật là kẻ tài cao gan cũng lớn nha.

Nhanh chóng vén chăn lên, lảo đảo nhảy xuống giường, xỏ giày bước ra ngoài: “Đi đi đi, đi xem.”

Đừng bị người lộng chớt. 

Chờ bọn họ chạy đến Phượng Hoàng sơn, Cửu vương gia cùng Liễu Thịnh đã mang theo người ở tấn công sơn môn.

“Chúng ta bay vào đi.” Ninh Thiếu Khanh ôm eo nàng nói, nháy mắt bay lên trời, không cần tốn nhiều sức liền lướt qua tường cao, vào sơn trại. 

Diệp Khanh Oản đánh giá thời gian, lúc này Tuyết Kiến tỷ tỷ hẳn là bị người trói lại làm áp trại phu nhân, đang ở trong phòng tân hôn.

Quả nhiên, nàng tìm được cái phòng kia, đẩy cửa ra đi vào, liền nhìn thấy một người đàn ông vạm vỡ mặt có sẹo, đang đuổi theo Tuyết Kiến tỷ tỷ vòng quanh cái bàn.

Không đúng, không phải đuổi theo Tuyết Kiến tỷ tỷ, là bị Tuyết Kiến tỷ tỷ đuổi theo...... 

  

 

 

Loading...