Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 598

Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:15:34
Lượt xem: 10

Diệp Khanh Oản bị hắn làm cho hoảng sợ, thiếu chút nữa làm rơi mực lên bức họa, nhanh chóng đưa tay đỡ lấy, tay liền dính mực.

“Ngươi kêu cái gì?” Diệp Khanh Oản có chút oán trách.

Nhanh chóng buông bút, tránh xa bức tranh, sợ làm bẩn, cũng không rảnh lo tay mình đã dính đầy mực nước.

Thạch Hộc kêu rên nhìn bức họa: “Lão gia, này......”

Cơn thịnh nộ như mong đợi đã không có phát sinh, Liễu Thịnh đạm cười cho Thạch Hộc đi xuống trước.

Thạch Hộc:.....

Lão gia cư nhiên không tức giận?

Sự thật chứng minh hắn không chỉ không tức giận, còn sai người lấy một chậu nước ấm, để Diệp Khanh Oản rửa tay sạch sẽ. 

Diệp Khanh Oản làm nũng: “Tay ta đau quá, Thái phó giúp ta rửa.”

Thạch Hộc thấy nàng liên tục tìm đường chớt, “Rầm rầm” nuốt nước miếng, không khỏi đổ mồ hôi hột cho nàng.

Hắn đã chuẩn bị tinh thần, chờ khi lão gia động thủ, hắn sẽ trực tiếp nhào lên ôm lấy lão gia, cho Diệp Khanh Oản có thời gian chạy trốn.

Nhưng Liễu Thịnh cũng không có nổi trận lôi đình, ngược lại đi qua, cầm lấy đôi bàn tay mềm mại không xương của nàng, cho vào nước ấm rồi nhẹ nhàng chà xát.

Thạch Hộc khiếp sợ hàm gần như rớt xuống đất.

Lão gia đây là...... Bị quỷ ám sao? 

Diệp Khanh Oản cười tủm tỉm nhìn hắn: “Thái phó, ngươi thật là đẹp mắt.”

Liễu Thịnh nghe vậy, khóe miệng hơi hơi giơ lên.

Rửa sạch sẽ tay, lại lấy khăn lông lau vết nước cho nàng, sau đó hỏi nàng: “Vì cái gì muốn ở trên bức họa thêm một người?” 

“Một người quá cô đơn, cho hắn thêm bạn.”

Liễu Thịnh cười gần chớt, vốn tưởng rằng nàng sẽ nói ra cái gì kinh thế hãi tục, không nghĩ tới cư nhiên chỉ đơn thuần là hắn cô đơn. 

Bọn họ rửa tay xong, tiểu tư bỗng nhiên cầm phong thư tiến vào, nói là thư nhà, biểu muội ở Dư Hàng của hắn gửi.

Liễu Thịnh trực tiếp bảo vứt trên bàn, cũng không duỗi tay tiếp.

Biểu muội ở Dư Hàng?

Chính là Kiêm Gia biểu muội sao?

Lúc này bọn họ đã liên hệ thư từ rồi sao?

Diệp Khanh Oản lại gần nói: “Thái phó, ngươi không xem thư nhà sao?”

“Một lát nữa xem.” Liễu Thịnh thuận miệng nói một câu.

“Một lát nữa là bao lâu?” Diệp Khanh Oản vẫn chưa từ bỏ ý định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-598.html.]

Liễu Thịnh ngẩng đầu nhìn nàng, cười nói: “Ngươi muốn thì có thể xem.” 

Diệp Khanh Oản tức khắc liền duỗi tay đi lấy, nhưng lại lập tức lùi về: “Như vậy sao được, đây chính là thư nhà viết cho ngươi.”

Liễu Thịnh cười lắc đầu, tự mình cầm lấy, mở ra, ngón tay thon dài lấy ra lá thư được gấp cẩn thận rồi bắt đầu đọc.

“Biểu ca mạnh khỏe......” 

Tiếp theo là một hồi nói tổ mẫu mạnh khỏe, không cần nhớ mong, cuối cùng còn thêm một câu thơ.

Hưu ngôn nửa giấy vô nhiều trọng, vạn hộc nỗi buồn ly biệt tẫn nại gánh.

Diệp Khanh Oản nghe vậy, mím môi, nghiêng đầu thò lại gần: “Thái phó, câu cuối cùng có ý tứ gì?”

“Xem ra Diệp tiểu thư ngày thường đi học không nghiêm túc.” Liễu Thịnh trêu đùa.

Diệp Khanh Oản bĩu môi, hừ, không nói liền không nói, còn chế nhạo ta.

“Ta đi về trước.” Nói xong thở phì phì muốn đi.

Liễu Thịnh duỗi tay kéo nàng trở về, cười hỏi nàng: “Sinh khí?”

“Biểu muội của ngươi viết thư nhà cho ngươi, ta làm sao dám sinh khí.” Mùi thuốc s.ú.n.g mười phần.

Liễu Thịnh nhìn nàng ghen tị, càng xem càng muốn cười, lôi kéo nàng đi đến một góc thư phòng, chỉ vào một chồng thư tùy ý bày biện: “Đây đều là nàng viết cho ta.”

Cũng chưa mở ra.

“Ngươi cũng chưa xem?” Diệp Khanh Oản có chút không dám tin tưởng.

“Nàng không phải gia quyến của ta, đâu ra thư nhà?” Cho nên Liễu Thịnh chưa bao giờ xem.

“Kia này......” Diệp Khanh Oản chỉ vào lá thư vừa mở ra trên bàn.

“Kia không phải ngươi muốn xem sao?” 

“Ta muốn xem ngươi liền cho ta xem sao?” Diệp Khanh Oản nhìn hắn.

Hắn cười gật đầu, đáy mắt có thể nhìn thấy một chút nhu tình: “Đúng vậy.”

“Vì cái gì?”

Liễu Thịnh lắc đầu: “Không biết, chỉ muốn theo ngươi, nhìn ngươi cười, ta liền rất vui vẻ.”

Diệp Khanh Oản cười cong mắt: “Vậy ngươi hôn ta đi.”

Liễu Thịnh cũng cười, rũ mắt cúi đầu, như chuồn chuồn lướt nước hôn nhẹ lên trán nàng. 

  

 

 

Loading...