Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 583
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:05:43
Lượt xem: 7
Hạ Tuyết Kiến hiện giờ là công chúa thảo nguyên, nhất định phải cùng hoàng thất Đại Vũ liên hôn, chính nàng cũng không làm chủ được.
“Cái này ngươi không cần lo lắng, bệ hạ đã cho phép ta tự lựa chọn. Nhưng có lẽ chúng ta phải rời khỏi kinh đô, mai danh ẩn tích, ngươi có bằng lòng hay không?”
“Nguyện ý.” Hạ Vũ nói mà không cần suy nghĩ.
“Ngươi nên suy nghĩ một chút nha.” Hạ Tuyết Kiến chê cười hắn.
Hắn lắc đầu, lúc này trở nên phi thường kiên định: “Không cần nghĩ, chỉ cần Tuyết Kiến muội muội nguyện ý, núi đao biển lửa, ta đều nguyện ý bồi ngươi đi.”
“Trước kia cũng không biết, ngươi còn có thể nói những lời buồn nôn như vậy.”
Hạ Vũ mặt càng đỏ hơn, trước kia là không dám nói, sợ nàng áp lực.
“Hảo, không trêu ghẹo ngươi, ngươi đi về trước đi, chờ tin tức của ta.” Hạ Tuyết Kiến còn phải vào cung, nàng phải nói với bệ hạ trước khi nghi lễ phong phi bắt đầu.
Nếu bệ hạ cho nàng đưa ra lựa chọn, hẳn là hắn sẽ có cách giải quyết.
“Ngươi còn phải về cung?” Hạ Vũ có chút sợ hãi, vạn nhất nàng vào cung không ra được thì làm sao bây giờ?
Hạ Tuyết Kiến nhìn ra hắn lo lắng: “Yên tâm đi, trong cung ta sẽ xử lý tốt, ngươi chỉ lo đem Hạ phủ an bài thỏa đáng liền tốt.”
Thấy nàng đã định liệu trước, Hạ Vũ cuối cùng cũng gật đầu, lựa chọn tin tưởng nàng, trước khi đi, nhút nhát sợ sệt vươn tay, lôi kéo tay nàng: “Tuyết Kiến muội muội, ta đây ở nhà chờ ngươi.”
Hạ Tuyết Kiến cười, chủ động đem đôi tay ôm lấy hắn: “Hảo.”
Hạ Vũ có chút chân tay luống cuống, mặt đỏ hoảng hốt, đầu óc sung huyết, qua đã lâu, mới cưỡng bách chính mình trấn định xuống, gắt gao ôm nàng.
Hai người ôm một hồi, Hạ Tuyết Kiến phải rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-583.html.]
Hạ Vũ nhìn theo nàng rời đi, chờ nàng đi một hồi, lại đi phía trước vài bước, nhìn theo nàng.
Lại nhìn không thấy, lại đi phía trước vài bước, một đường đi theo một đường đưa.
Đều sắp đưa đến cửa cung, Hạ Tuyết Kiến thật sự là nhịn không được, quay đầu lại cạn lời vẫy tay với hắn, bảo hắn nhanh chóng trở về.
Hạ Vũ đại khái cũng cảm thấy chính mình có chút đi quá xa, lúc này mới ngượng ngùng quay đầu rời đi.
Lần này Hạ Tuyết Kiến là chờ hắn đi xa, mới đi về phía cung điện.
Sau khi quay người lại, nàng mỉm cười, hóa ra là cảm giác được đặt trong tim là như vậy, nàng dường như cảm nhận được niềm hạnh phúc của Diệp Khanh Oản.
Tuy rằng Hạ Vũ ca ca không chủ động như Liễu Thịnh, nhưng tâm ý của hắn đối với nàng, sẽ không kém hơn so với bất luận kẻ nào.
Cho nên trước kia, nàng rốt cuộc đang làm cái gì, rõ ràng hạnh phúc trong tầm tay, dễ như trở bàn tay, nàng lại một hai phải bỏ gần tìm xa, đi cưỡng cầu thứ không thuộc về mình.
Sau khi hồi cung, đem chính mình thu thập một phen, liền đi diện thánh, cũng không thể thất lễ.
Hoàng Thượng còn ở Cần Chính Điện phê duyệt tấu chương, bận rộn từ sáng đến tối, không có nửa ngày rảnh rỗi.
Không phải hoàng đế thì không biết, làm hoàng đế mới biết được, thiên hạ nhiều chuyện như vậy, không phải nơi này có lũ lụt, chính là nơi đó có khô hạn, không phải nơi này có cường đạo, chính là bên kia quốc gia không an phận.
Hôm nay sự tình xử lý xong rồi, ngày mai sẽ có chuyện mới, thậm chí còn hơn thế nữa.
Hắn cũng không biết, phụ hoàng làm như thế nào ở trong trăm công ngàn việc, còn có thể đi tới hậu cung, sủng hạnh nhiều phi tử như vậy, sinh nhiều hài tử như vậy.
Thái giám tới bẩm báo, Hạ Tuyết Kiến cầu kiến.
Hắn chỉ để nàng vào mà không ngẩng đầu lên hỏi: "Có chuyện gì à?"
Cũng không phải hắn không thích nàng, thật sự là việc quá nhiều, hắn không có thời gian rảnh rỗi nói chuyện cùng người khác.