Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 576
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:01:05
Lượt xem: 11
Nàng biết bà ngoại đang khuyên giải nàng, nói cho nàng, trong lòng một nam tử một khi có một nữ tử, liền rất khó lại chứa người thứ hai, để nàng không cần quá mức bướng bỉnh.
Nhưng trái tim của nàng cũng rất nhỏ, cả đời này cũng chỉ có thể chứa được một Ninh Thiếu Khanh.
Cho nên nàng cái gì cũng không so đo, nàng chỉ muốn hành động theo trái tim mình.
Dù sao trước khi gặp được Ninh đại ca, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng để sống cô độc hết quãng đời còn lại, hiện tại có Ninh đại ca, trong lòng còn có hi vọng, so với trước đây còn tốt hơn rất nhiều.
Thấy Bạch Tiểu Tiểu bướng bỉnh như vậy, bà ngoại không nói thêm nữa.
Hỏi thế gian, tình là gì, khiến lứa đôi nguyện thề sinh tử.
Tình yêu có vị đắng, ai ăn rồi mới biết.
Cắt quần áo đã là nửa đêm, tuy rằng Bạch Tiểu Tiểu rất muốn lập tức đem quần áo hoàn thành, nhưng vẫn không tiếp tục quấy rầy bà ngoại, xoay người trở về phòng.
Sau khi Ninh Thiếu Khanh cùng nàng thẳng thắn, hai người ở chung lại càng thêm hài hòa, giống huynh muội lại giống tri kỷ bạn tốt, dù sao như thế nào thoải mái là được, hoàn toàn không cần ép buộc bản thân.
Cả hai đều ngầm hiểu nhau.
Chỉ có Liễu Hoa Niên siêu cấp buồn bực, thật vất vả kiếm được tức phụ cho hắn, hắn cư nhiên biến thành huynh đệ.
“Hoa Niên, ngươi cả ngày đều nhìn cây hòe già, nhìn cái gì vậy?” Ninh Thiếu Khanh không hiểu, liền đi tới nhìn kỹ hơn.
Liễu Hoa Niên chỉ vào cây hòe già hỏi hắn: “Ca, ngươi xem cây này có thẳng không?”
“Thẳng, làm sao vậy?” Ngươi nhìn một ngày, chính là xem nó thẳng không? Ta thấy ngươi nên bổ đầu ra, nhìn xem bên trong có nước hay không.
Nhưng Liễu Hoa Niên lại lắc đầu: “Ta cảm thấy nó không thẳng, không thẳng như ngươi.”
Ninh Thiếu Khanh sửng sốt một chút: “Ta thẳng? Làm sao ta có thể thẳng được?”
Liễu Hoa Niên trừng hắn một cái: “Ngươi không thẳng sao? Ngươi thẳng như vậy, Nguyệt Lão thấy ngươi liền phải quỳ lạy hai lần.”
Ninh Thiếu Khanh:......
Chế giễu ta.
Cho nên tình yêu sẽ biến mất đúng hay không?
Có Nam Cung Hành Vũ ấm áp kia, liền bắt đầu ghét bỏ ta đúng không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-576.html.]
“Ca, Tiểu Tiểu tỷ tỷ thật tốt nha, đơn thuần thiện lương, võ công cao cường, cùng ngươi rõ ràng là người chung một đường, quan trọng nhất chính là, nàng lớn lên cũng xinh đẹp nha, ngươi vì cái gì không thích nàng?”
“Ta không có không thích nàng, ta chỉ là không yêu nàng mà thôi.” Ninh Thiếu Khanh cũng không biết chính mình tại sao lại nói chuyện tình yêu với một đứa nhỏ.
“Nhưng nương của ta đã cùng cha ta chạy rồi, ngươi cũng đợi không được nàng.” Liễu Hoa Niên nhìn hắn.
Hắn sửng sốt một chút: “Làm sao ngươi biết đó là nương ngươi?”
Liễu Hoa Niên làm bộ ta lại không phải ngốc tử: “Cách ngươi nhìn nương của ta khác với cách ngươi nhìn người khác, ở trước mặt nương của ta, ngươi đặc biệt vui vẻ, đặc biệt có sức sống, giống một ánh mặt trời xán lạn, cùng ngươi ngày thường thành thục ổn trọng, ôn nhu săn sóc hoàn toàn không giống nhau.”
Nàng cũng phát hiện ca của nàng thích chính là nương nàng , nên rất nóng lòng muốn tìm tức phụ cho hắn, bởi vì nàng cảm thấy, nàng cùng nương nàng nợ ca của nàng quá nhiều.
Ninh Thiếu Khanh sắp bị nàng làm cho cười chớt: “Nhỏ mà lanh, ngươi thật sự đã học được hết mười phần phúc hắc của cha ngươi.”
“Ca......”
“Đừng nói nữa, ca cam tâm tình nguyện.” Ninh Thiếu Khanh ngắt lời nàng: “Hơn nữa tình yêu cũng không phải chiếm hữu, ta chỉ cần nghĩ đến ta người mình yêu, cũng đã thực hạnh phúc thực thỏa mãn.”
Các nàng đều không nợ hắn, đời này có thể gặp được Diệp Khanh Oản, hắn liền cảm thấy thỏa mãn.
Bọn họ nói chuyện, Bạch Tiểu Tiểu đang ngồi trên lầu hai, nghe hết toàn bộ.
Nàng nhìn cây hòe già, bỗng nhiên mỉm cười.
Đúng vậy, ta cũng là cam tâm tình nguyện.
Đời này có thể tìm được một người để yêu, cũng đã là điều may mắn nhất, có được hay không, quan trọng sao?
Căn bản không quan trọng.
Chỉ cần đối xử tốt với hắn, nàng cũng đã cảm thấy thực hạnh phúc thực vui vẻ.