Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 572
Cập nhật lúc: 2024-09-19 17:58:26
Lượt xem: 8
Vì vậy, đêm đó sau khi hỏi ý kiến của Liễu Hoa Niên, sáng sớm hôm sau nàng mang theo một xiên hồ lô đường cho Ninh Thiếu Khanh.
Ninh Thiếu Khanh nhíu mày, sáng sớm ăn hồ lô đường? Không sợ đau răng sao?
Nhưng vẫn nhận lấy, nói cảm ơn.
Vốn tưởng rằng nói xong nàng sẽ đi, không nghĩ tới nàng cư nhiên ngồi ở bên cạnh hắn nhìn: “Ngươi ăn đi, ta nhìn ngươi ăn.”
Ninh Thiếu Khanh:......
Vậy thì ăn.
Xem hắn ăn xong, Bạch Tiểu Tiểu mới cảm thấy mỹ mãn nói: “Ta đi Cẩm Y Vệ báo danh, buổi tối mang hồ lô đường cho ngươi.”
Nói xong xoay người từ nóc nhà nhảy xuống.
Ninh Thiếu Khanh:......
Sau đó, liên tục ba ngày, mỗi ngày ba bữa, mỗi bữa một xiên hồ lô đường, hắn là lần đầu tiên ăn hồ lô đường ăn đến muốn phun.
Hôm nay trở về, trừ bỏ hồ lô đường, nàng còn mang theo một chiếc nỏ tay cho hắn, nói là lúc đuổi bắt phạm nhân, nhìn thấy phạm nhân dùng khá tốt, nàng liền đi mua một cái.
Nhưng Ninh Thiếu Khanh rõ ràng thấy nàng hơn nửa đêm không ngủ được, ngồi ở trước ánh nến, may vá từng chút một.
“Ngươi không thích sao?” Bạch Tiểu Tiểu thấy hắn nhìn chằm chằm chiếc nỏ tay, không nói một lời: “Không sao, ngươi thích cái gì, lần sau ta mua cho ngươi.”
Ninh Thiếu Khanh nhìn nàng, duỗi tay nhận lấy đeo lên: “Ta rất thích, cảm ơn.”
Bạch Tiểu Tiểu lập tức tươi cười: “Chỉ cần ngươi thích là được.”
“Ta đi về trước.” Nói xong sắc mặt ửng đỏ chạy ra.
Liễu Hoa Niên đi tới nói: “Ai da, trong không khí như thế nào lại có mùi chua?”
Vốn dĩ nàng muốn nói đến mùi chua của tình yêu, kết quả Nam Cung Hành Vũ dùng sức ngửi ngửi: “Mùi chua? Không có nha, rất thơm nha, đặc biệt là Hoa Niên, trên người đặc biệt thơm.”
Liễu Hoa Niên thật sự cảm ơn tên ngốc này, nói hắn thông minh, ý tại ngôn ngoại hắn nghe không hiểu, nói hắn ngốc, hắn còn biết nói lời nàng thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-572.html.]
“Ngươi mau hồi cung đi, lát sau cửa cung đóng lại, ta cho ngươi ngủ ngoài đường.” Liễu Hoa Niên thúc giục hắn đi.
Suốt ngày ở nhà nàng loanh quanh, không biết, còn tưởng rằng ông ngoại nàng có thêm tiểu nhi tử đó.
“Ta đi về trước, ngày mai lại đến đón ngươi cùng đi thư thục.”
“Ngươi không cần tới đón ta, thư thục hoàng gia ở trong hoàng cung, ngươi tới đón ta còn phải xuất cung một chuyến, sau đó lại đón ta vào cung, không cần thiết.” Liễu Hoa Niên cảm thấy hoàn toàn không cần thiết, dù sao ca của nàng sẽ đưa nàng đi.
Nhưng Nam Cung Hành Vũ kiên trì nói: “Không có việc gì Hoa Niên, ta tiện đường.”
Liễu Hoa Niên:......
Tiện cái đầu quỷ.
Ninh Thiếu Khanh nghe thấy thì cười, trêu ghẹo hắn: “Còn không phải là tiện đường sao? Trời nam đất bắc đều tiện đường.”
Nam Cung Hành Vũ bị hắn trêu đùa như vậy, mặt lập tức đỏ lên, rất là không hảo ý nói: “Hoa Niên, ta đi trước, ngày mai chờ ta, ta nhất định tới đón ngươi.”
Nói xong chạy nhanh như chớp.
Nhìn bộ dạng này của hắn, Ninh Thiếu Khanh cười gần chết, Liễu Hoa Niên cũng trêu ghẹo hắn: “một chiếc nỏ tay đẹp như vậy, không phải muốn mua là được, có người muốn lấy lòng ngươi, kể cả trăng sao cũng mua cho ngươi.”
“Tiểu nha đầu, đều dám trêu ghẹo ta.” Ninh Thiếu Khanh nói xong định nhéo tai nàng.
Kết quả Liễu Hoa Niên giống như cá chạch nhỏ, nhanh nhẹn thoát thân bay đến lầu hai, còn hướng hắn làm cái mặt quỷ: “Ca ngươi không bắt được ta, cái này kêu đồ đệ giỏi, đói chớt sư phụ, lêu lêu lêu.”
Ninh Thiếu Khanh dở khóc dở cười, tiểu nha đầu, càng lớn càng giống cha nàng, mưu mô thật nhiều.
Nếu là nương nàng , lúc này, tuyệt đối sẽ thuận thế làm nũng nói lời ngon ngọt, muốn ôm một cái.
Cho nên nói, Liễu Hoa Niên chính là Liễu Hoa Niên, không phải người thay thế, nàng cùng Diệp Khanh Oản là hai người hoàn toàn khác nhau.