Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 513
Cập nhật lúc: 2024-09-19 17:19:35
Lượt xem: 21
Bọn họ ở thảo nguyên sống rất tự tại, nhưng không biết Nam Cung Mộ Vân cùng Thái phó nói gì đó, hắn quyết định trở lại Đại Vũ.
Diệp Khanh Oản mơ hồ có thể cảm giác được bọn họ đang trù tính chuyện gì, nhưng bọn hắn không muốn nói, nàng cũng lười hỏi.
Đối với một người sắp chớt mà nói, cái gì quan trọng nhất?
Vui vẻ vui vẻ vui vẻ.
Sung sướng sung sướng sung sướng.
Bất quá nàng vẫn lần đầu tiên ngồi xa giá đi, vừa xa hoa vừa thoải mái, không khoa trương chút nào khi nói, trong xe này có thể chứa mười người, rộng thật sự.
Hơn nữa trên xe còn có nha hoàn thái giám hầu hạ, cần ăn uống cái gì đều có, cổ đại bản xe phòng xa hoa.
Nàng không thể không cảm thán một câu, có tiền thật tốt nha.
Nam Cung Mộ Vân để giường lại cho nàng, nàng ở trên giường mơ màng sắp ngủ.
Không biết ngủ bao lâu, nàng bỗng nhiên bừng tỉnh, ngồi dậy một chút, sợ tới mức cả người toàn là mồ hôi.
“Làm sao vậy?” Nam Cung Mộ Vân tiến đến, sờ cái trán nàng, tất cả đều là mồ hôi.
Diệp Khanh Oản nhìn thấy hắn, hơi thanh tỉnh chút, nguyên lai là giấc mộng......
Làm ta sợ muốn chớt.
“Không có việc gì, gặp ác mộng.”
Vừa định nói cho hắn là ác mộng gì, Liễu Thịnh bỗng nhiên đi đến, nhìn thấy sắc mặt nàng xanh mét, nhanh chóng ngồi qua: “Làm sao vậy? Không thoải mái?”
Vốn dĩ không có gì, hắn vừa hỏi, Diệp Khanh Oản lại muốn khóc, ủy ủy khuất khuất ôm hắn: “Thái phó, ta gặp ác mộng, mơ thấy ta đứng ở trên tường thành hoàng cung, bọn họ đều bức ta nhảy xuống, còn muốn ta mau chóng nhảy xuống, nói ta là người xấu, ô ô ô......”
Nam Cung Mộ Vân:......
Đổi sắc mặt thật nhanh?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-513.html.]
Liễu Thịnh cười khẽ, vỗ về lưng nàng, dán vào lỗ tai của nàng nhỏ giọng nói: “Ta cũng mơ một giấc mộng, mơ thấy ta tiếp được ngươi.”
Diệp Khanh Oản sửng sốt một chút, chợt liền cười, gắt gao ôm hắn.
Rõ ràng là cái chuyện xưa khủng bố, một giây biến thành câu chuyện tình yêu lãng mạn.
Nam Cung Mộ Vân đi ra ngoài, nhìn thấy Ninh Thiếu Khanh ngồi ở bên ngoài, trong miệng còn ngậm một cây cỏ đuôi chó.
Hắn bỗng nhiên muốn tìm một người trò chuyện, vì thế liền ngồi xuống.
Ninh Thiếu Khanh liếc hắn một cái, tựa hồ đang hỏi, phải quỳ xuống hành lễ không, Hoàng Thượng?
Nam Cung Mộ Vân không để ý đến hắn, mà hỏi: “Ngươi cũng thích Diệp Khanh Oản đi?”
“Không biết, dù sao cùng nàng ở bên nhau thực vui vẻ, trước kia ta kỳ thật đặc biệt chán ghét nữ tử, cảm thấy các nàng đều không có tâm, nhưng từ sau khi cùng nàng lêu lổng, loại cảm giác này liền chậm rãi biến mất.”
Nam Cung Mộ Vân có chút cạn lời nhìn hắn, đó chính là thích: “Vậy ngươi không ngại nàng cùng Liễu Thịnh ở bên nhau?”
“Trước kia để ý, hiện tại không ngại, chỉ cần nàng vui vẻ thì tốt rồi.”
Nam Cung Mộ Vân nhíu mày, nói thật, hắn không tin, trên đời có người rộng lượng như vậy?
Ninh Thiếu Khanh trừng hắn một cái, một hai phải để lão tử nói lão tử sợ Liễu Thịnh sao, lão tử không dám sao?
Không có một chút nhãn lực nào, khó trách Diệp Khanh Oản không thích ngươi.
“Diệp Khanh Oản người này nha, đối với tình cảm phản ứng thực trì độn, khi yêu đương ngươi là người thích kiêu ngạo, nàng không chỉ có không cảm giác được, thậm chí còn cho rằng ngươi muốn hại nàng.”
“Ngươi phải giống như Liễu Thịnh vậy, dụng tâm, công tiến mạnh mẽ, dời non lấp biển, nàng mới có thể cảm nhận được.”
Nam Cung Mộ Vân là thật không nghĩ tới, Ninh Thiếu Khanh này nhìn khờ khạo lại có thể nói ra lời này, nhất thời có chút thất thần.
Giống như tỉnh lại từ trong mộng, trước kia hắn xác thật quá kiêu ngạo, rõ ràng là thích, lại cứ không nói, thường xuyên cùng nàng bực bội......
“Cảm ơn.” Nam Cung Mộ Vân bỗng nhiên cùng hắn nói lời cảm tạ: “Ta biết nên làm như thế nào rồi.”
Ninh Thiếu Khanh phun cỏ đuôi chó trong miệng ra: “Không cần cảm tạ, dù sao nương tử của ngươi cũng không không phải ta.”