Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 406
Cập nhật lúc: 2024-09-19 16:09:11
Lượt xem: 16
Cho nên giờ này khắc này, mặc kệ Liễu Thịnh sợ hãi, áy náy, hay là xuất hiện cảm xúc khác, đều thực bình thường.
Giớt người không khó, nhưng là một lần giớt mười vạn người, phụ hoàng hắn chỉ sợ đều làm không được.
Rời khỏi phòng Liễu Thịnh, Tương Vương thấy được Diệp Khanh Oản đứng ở trong viện chờ hắn.
Vừa thấy hắn đến, lập tức chào đón: “Điện hạ.”
“Không chớt.” Tương Vương không kiên nhẫn nói một câu: “Về sau muốn quan tâm hắn chính ngươi tự làm, đừng tới làm phiền bổn vương, bổn vương còn nhiều việc.”
Diệp Khanh Oản lần đầu tiên không có bởi vì hắn độc miệng mà muốn đánh hắn, ngược lại cùng hắn nói lời cảm tạ: “Tạ ơn điện hạ.”
Nàng cũng muốn tự mình đi nha, nhưng không phải sợ khiến Lão Thái phó áp lực sao? Ai muốn bị người khác nhìn thấy một mặt yếu ớt đâu?
Tương Vương cũng hiếm khi không có tiếp tục làm khó nàng, mà vỗ nhẹ cái ót nàng: “Trở về ngủ đi, binh hoang mã loạn, nơi nơi tán loạn, đừng thêm phiền phức cho bổn vương.”
Diệp Khanh Oản đau đến giữ chặt cổ, được nha, tên đại quê mùa này, sức lực thực lớn nha, rất đau đó?
Hiểu cái gì kêu thương hương tiếc ngọc hay không?
Bất quá nghĩ lại, nếu hắn đối với ta thương hương tiếc ngọc, ta mới nên sợ đi?
Di!
Cả người Diệp Khanh Oản một trận lạnh lẽo, giơ chân liền chạy.
Chiến sự phương nam đã đi đến hồi kết, mười vạn phản quân đều bị tiêu diệt, thế lực len lỏi khắp nơi dần dần mai danh ẩn tích.
Thực hiển nhiên, hành động hố sát mười vạn phản quân quá mức chấn động, làm những thế lực nguyên bản còn ôm tâm lý may mắn, ngo ngoe rục rịch, hoàn toàn nhận rõ hiện thực, lại không dám vọng động.
Tương Vương lãnh mười vạn đại quân, một đường hướng nam, thu phục phản quân chiếm lĩnh thành trì, trong lúc đó cũng không có gặp phải bất luận cái gì chống cự.
Mà tướng quốc, Liễu Thịnh cùng Cửu vương gia, theo lệnh hoàng đế, suất lĩnh hai mươi vạn còn lại, khải hoàn hồi triều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-406.html.]
Trận này, Đại Vũ thu hoạch toàn thắng.
Diệp Khanh Oản trở về kinh đô, mới phát hiện không thấy Khanh Khanh, xem ra là đã trở lại tông môn.
"tuy rằng lần này công lao tiêu diệt phản quân là của Lão Thái phó, nhưng cha ta xác thật cũng đi, cốt truyện cũng coi như là đúng, cũng không biết án chủ khi nào mới tới tìm cha ta."
"trải qua lần này, Địa Hạ Thủy nguyên khí đại thương, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là sẽ không nháo bạo loạn, Đại Vũ rốt cuộc lại có thể thái bình một thời gian."
"ai, bỗng nhiên nghĩ đến một câu, nào có năm tháng tĩnh hảo nha, bất quá là có người thay chúng ta ngăn trở phía trước."
"hoà bình đáng quý, phải hảo hảo quý trọng."
"bất quá cũng phải nói, Khanh Khanh nha, ngươi ở nơi nào nha? Ngươi như thế nào còn không trở lại nha? Ngươi sẽ không phải không cần ta đi? Ngươi không trở lại, ta đi nơi nào xem sáu khối cơ bụng nha? Ta như thế nào leo lên nóc nhà lật ngói nha?"
Lúc này Ninh Thiếu Khanh còn bị nhốt ở trong nhà lao tông môn:......
chớt mất!
Ngươi bây giờ mới nhớ tới tiểu gia, tiểu gia còn tưởng rằng ngươi có tức phụ đã quên nương rồi?
Ngươi nói cái án chủ ngu ngốc này, con tin tới tay, cư nhiên còn có thể bị người ta tương kế tựu kế, toàn quân bị diệt?
Quả thực là trời sinh ngu xuẩn đáng chớt, thời điểm cha nàng mẹ sinh nàng, như thế nào lại quên đưa não cho nàng lắp ở trên đầu?
Dùng lời nói của Diệp Khanh Oản chính là, thượng đế đem trí tuệ vẩy đầy người, duy độc không có vẩy lên đầu cho nàng.
Hơn nữa, ngươi con mẹ nó đều bại, còn nhốt lão tử làm chi?
Mau thả lão tử đi ra ngoài, đừng chậm trễ thời gian của lão tử, lão tử vội vàng leo lên nóc nhà lật ngói.