Nữ Diễn Viên Bị Vứt Bỏ Hôm Nay Lại Bạo Hồng - Chương 50
Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:52:52
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trình Huyền đắm chìm trong suy nghĩ của , cho đến khi Nguyễn Kiều : “Cái tên đại sư ch.ó má phép ở ? Chính là chuyện xảy hôm nay ? xem thử.”
“Ngay ở bãi đất bên .”
Trình Huyền dẫn Nguyễn Kiều qua, : “Lúc đó đối phương dùng bùa khắc âm để dọa ma quỷ, cho chúng đến tìm Tuấn Tuấn nữa.”
Nguyễn Kiều gật đầu.
Nghe vẻ hợp lý.
Chỉ là cuối cùng tại thành thế .
Nói chuyện, hai đến bãi đất. Không đợi Trình Huyền mở miệng nữa, Nguyễn Kiều chú ý đến những tờ bùa giấy còn sót mặt đất. Cô cúi xuống nhặt lên xem, khóe mắt giật giật: “…”
Thật khó nên lời.
Thậm chí nên gì cho .
Trình Huyền thấy vẻ mặt kỳ lạ của cô liền nhịn hỏi: “Sao ?”
Nguyễn Kiều hướng về phía vung vẩy tờ bùa giấy đang kẹp giữa các ngón tay, bất lực nhún vai: “Bùa giấy vẽ sai . Đây là bùa khắc âm, đây là bùa tụ âm, đúng như tên gọi là tập hợp bộ âm khí xung quanh một chỗ. Vị đại sư mà các mời tới thể gọi là kẻ lừa đảo nhưng chắc chắn là một kẻ nửa mùa. Cho nên mới gây chuyện lớn như .”
Trình Huyền: “…”
Nguyễn Kiều an ủi : “Không , chuyện nhỏ thôi mà. Cháu trai với ?”
Trình Huyền: “Ừ, thấy là bế. Cậu bé cũng với Nam Châu.”
Nguyễn Kiều: “Nam Châu?”
Cái tên lọt tai Nguyễn Kiều, chỉ ngẩn một giây khiến cô nhớ đến vị tổng giám đốc bá đạo vô địch trong tiểu thuyết “Thiên kim thật sự trở về”: Hứa Nam Châu.
Nguyễn Kiều ồ lên một tiếng, vốn tưởng rằng Trình Huyền sẽ giới thiệu chi tiết về “Hứa Nam Châu.” với nhưng đối phương chỉ chỉ lưng Nguyễn Kiều. Nguyễn Kiều đầu , bất ngờ thấy tài xế trai đến đón cô đang theo họ, đợi cô biểu lộ sự nghi ngờ, Trình Huyền liền : “ , chính là .”
Chính là .
Ai cơ?
Nguyễn Kiều mơ màng Hứa Nam Châu.
Giây tiếp theo, sắc mặt đại biến.
C.h.ế.t tiệt.
Đây nó là tài xế mà là Hứa Nam Châu !
Mẹ kiếp may mà thực sự bán bùa hộ mệnh cho với giá một nghìn tệ một cái.
Nếu thì lỗ to !
Hỏi Nguyễn Kiều nhận nhầm , ngại ?
Không ngại.
Cô chỉ thấy may mắn, một lá bùa hộ mệnh một nghìn tệ mà bán cho một tổng giám đốc như Hoắc Nam Châu, lỗ đến mức khi c.h.ế.t trong quan tài còn kéo lóc kể lể: “Lúc còn trẻ thế .”
Nguyễn Kiều thu hồi suy nghĩ, vẻ mặt nghiêm túc khen ngợi Hoắc Nam Châu: “Hoắc đúng là một biểu nhân tài, thấy với khí chất và dung mạo của thì thể nào là một tài xế bình thường !”
Ánh mắt Hoắc Nam Châu lướt qua cô gái.
Người chuyện đúng là hổ.
Hoắc Nam Châu lạnh lùng liếc cô: “Lúc Nguyễn tiểu thư hỏi lương tài xế một tháng là bao nhiêu thì nghĩ như .”
Nguyễn Kiều ồ lên một tiếng: “ thấy bình thường thuê nổi Hoắc tài xế ?”
Hoắc Nam Châu thêm gì nữa, Nguyễn Kiều liền yên tâm tiếp tục đống hỗn độn mặt. Trình Huyền Nguyễn Kiều Hoắc Nam Châu, trong lòng kinh ngạc thấy buồn . Nguyễn Kiều đúng là ngoài dự đoán, nhiều thấy khuôn mặt lạnh như băng của Hoắc Nam Châu chắc sẽ sợ hãi nhưng Nguyễn Kiều thì .
Thậm chí còn thể qua với Hoắc Nam Châu vài .
Quả nhiên cô gái bình thường.
Có phong thái của bậc thầy .
Nguyễn Kiều suy nghĩ của Trình Huyền, hỏi một câu “Chúng đến ”, khi trả lời thì tiếp tục: “Trình và Hoắc dương khí nặng, trẻ con xu lợi tránh hại, dương khí của hai thể chế ngự những âm khí đó nên mới bám theo hai . Bình thường quan hệ của hai thiết như , thời gian ở bên dài, lẽ sẽ xảy tình trạng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-dien-vien-bi-vut-bo-hom-nay-lai-bao-hong/chuong-50.html.]
Trình Huyền thì ngẩn .
Trước đây, Trình An Tuấn đúng là vấn đề gì.
Cậu bé lớn lên khỏe mạnh như những đứa trẻ bình thường, ban đêm gặp ác mộng, gặp những thứ kỳ quái. Chuyện đổi là từ năm ngoái khi Trình An Tuấn lên cấp hai. Trường cấp hai của Trình An Tuấn thực hiện chế độ nội trú, mà Trình An Tuấn để hòa đồng với các bạn cùng lớp và để yên tâm học tập, cũng chọn ở nội trú.
Hình như là từ khi về từ đợt đó mới .
Nguyễn Kiều Trình Huyền , suy nghĩ một lát thẳng: “ cũng đến mức đột nhiên trở thành như . Trạng thái của đứa cháu trai nhỏ nhà rõ ràng là thứ gì đó xung đột . Nếu thì với mười mấy năm chung sống, dương khí của hai đủ để chế ngự bát tự của bé nhiều năm . Ừm, gần trường cấp hai của đứa bé nghĩa trang, nhà tang lễ hoặc bệnh viện gì ?”
“Hình như .” Trình Huyền suy nghĩ một lúc, chạm vai Hoắc Nam Châu, cau mày hỏi : “Cậu ấn tượng gì , xung quanh trường cấp trung Yến Kinh những công trình như ? Dù cũng là trường cấp hai đây của , nghĩ kỹ xem.”
Chương 51
mèo méo meo
Hoắc Nam Châu liếc : “Trường cấp hai Yến Kinh đổi địa điểm . Cậu ngốc đấy?”
Trình Huyền: “Có ? học cấp hai ở trong nước.”
Trình Huyền trợn mắt, để ý đến ánh mắt cụp xuống của Hoắc Nam Châu như đang suy nghĩ điều gì. Sau đó, Hoắc Nam Châu cầm điện thoại lên tìm kiếm mạng, ánh mắt về phía Nguyễn Kiều đang nghiên cứu bùa tụ âm, giọng lạnh nhạt cảm xúc, như chỉ đơn thuần trình bày một sự việc: “Ký túc xá của trường cấp hai Yến Kinh đây là một nghĩa trang.”
Nguyễn Kiều: “…”Trình Huyền: “…”Nguyễn Kiều hít một , vẻ thể tin nổi: “Hồi học cấp hai cấp ba đều học sinh đồn ký túc xá ở đó vốn là nghĩa trang. Kết quả đều là giả.”
Trình Huyền cũng theo: “Thật khéo, khi về nước học cấp ba, trường cũng đồn như . Còn trong ký túc xá của chúng một phòng ký túc xá luôn để trống, một học sinh c.h.ế.t trong đó.”
Nguyễn Kiều , mắt sáng lên, vỗ tay: “Có học sinh đó treo cổ tự t.ử ? Và khéo là kỳ nghỉ lễ Quốc khánh nên suốt bảy ngày ai phát hiện c.h.ế.t trong ký túc xá. Mãi đến khi kỳ nghỉ kết thúc, các học sinh khác trong ký túc xá mới .”
“ đúng đúng, chính là như !”Nguyễn Kiều một nữa cảm thán: “Thật là giống y hệt.”
Hoắc Nam Châu: “…”
Hoắc Nam Châu hai như đắm chìm trong suy nghĩ của thể tự thoát , cau mày định về phía nhưng thấy Trình Huyền đầu , tò mò hỏi : “Nam Châu, trường cấp ba của tin đồn ?”
Nguyễn Kiều cũng chớp mắt: “Hai học cùng trường cấp ba ?”
Hoắc Nam Châu: “…”
Mặc dù thừa nhận nhưng tin đồn thực sự . Và ngay cả chi tiết cũng giống hệt . Hoắc Nam Châu mặt biểu cảm: “Không .”
…Nguyên nhân khiến Trình An Tuấn âm khí xâm nhập tìm , tiếp theo là cách giải quyết. Nguyễn Kiều đưa một vài lời khuyên đơn giản, một là để Trình An Tuấn chuyển trường, hai là để dương khí của Hoắc Nam Châu và Trình Huyền giúp chế ngự bát tự của Trình An Tuấn, ba là đổi tên. Vợ chồng Trình Lệ , vung tay, ba cách cùng dùng. bây giờ muộn, cách thứ nhất và thứ ba đều khả thi. Vì , Hoắc Nam Châu và Trình Huyền trong phòng Trình An Tuấn, Trình Huyền khi còn chuyện gì trong lòng thì cả đều trở nên thoải mái hơn, chân bắt chéo lên cao, chân chồng lên chân lắc lư, đàn ông ghế sofa đối diện, tò mò hỏi: “Nguyễn Kiều thực sự coi là tài xế ?”
Trời quá muộn, Trình Lê chuẩn phòng khách cho Nguyễn Kiều, bây giờ Nguyễn Kiều nghỉ ngơi trong phòng khách.Nghĩ đến dáng vẻ nghiêm túc của cô gái khi đến bên hỏi tài xế ở , Trình Huyền khỏi bật . Ước chừng Hoắc Nam Châu lớn đến là đầu tiên coi là tài xế, cảm giác hẳn cũng khá mới lạ.
Thấy Hoắc Nam Châu gì, Trình Huyền tiếp tục : “Thực cần ý kiến lớn với Nguyễn Kiều như , tình hình hôm nay cũng thấy . Cô bản lĩnh thật sự. Này, khi cô bán bùa hộ mệnh, mua hơn chục cái, để một cái cho .”
Trình Huyền lấy bùa hộ mệnh khỏi túi, mặc dù mua nhiều nhưng lúc chỉ còn hai cái. Ném bùa hộ mệnh lòng Hoắc Nam Châu, giơ tay lên dễ dàng móc sợi dây đỏ, sợi dây đỏ quấn hai vòng ngón tay , chiếc túi gấm xinh treo đó.
Trình Huyền giải thích: “Thực hôm nay cái gì mà Đạo trưởng Thái Vân cũng đưa cho Tuấn Tuấn một bùa hộ mệnh nhưng chẳng tác dụng gì. Nếu lúc gió âm thổi tới, kịp thời đổi bùa hộ mệnh thì tối nay thể gặp Tuấn Tuấn nữa . Dù thì bùa hộ mệnh cũng cứu mạng Tuấn Tuấn.”
Hoắc Nam Châu cụp mắt xuống.
Ngũ quan của trong môi trường tối trong phòng vẻ thật lắm, dường như mơ hồ. Trông vẻ hờ hững nhưng thực ánh mắt đều đổ dồn chiếc túi gấm quấn quanh đầu ngón tay. Nhớ dáng vẻ Nguyễn Kiều xe như một cô bé lắm mồm, Hoắc Nam Châu đột nhiên ngẩng đầu lên, lộ một khuôn mặt trai đến kinh ngạc: “Một cái bao nhiêu tiền?”
Trình Huyền: “Rẻ lắm, chỉ sáu nghìn tệ. Mua nhiều Nguyễn Kiều còn tặng thêm một cái nữa.”
Hoắc Nam Châu: “…”
Trình Huyền để ý đến biểu cảm của đàn ông, chống cằm tự lẩm bẩm: “Chỉ sáu nghìn tệ cứu mạng Tuấn Tuấn. Cậu cái tên Đạo trưởng Thái Vân khốn kiếp đó đưa giá bao nhiêu ? Chỉ cần ông thể giải quyết vấn đề bát tự nhẹ của Tuấn Tuấn, chúng sẽ trả cho ông ba trăm vạn. Kết quả thì ? Thứ gì chứ!”
Trình Huyền xong thì phấn khích, móc túi : “Nhìn cái !”
Ánh mắt của Hoắc Nam Châu theo ngón tay , chỉ thấy trong tay Trình Huyền đang cầm một chiếc túi gấm quen thuộc. Với thị lực cực của Hoắc Nam Châu thể rõ chiếc túi gấm một đôi uyên ương đầu đội hoa đào.
Chính là bùa đào hoa mà Nguyễn Kiều lừa mua.
Hoắc Nam Châu khỏi day day huyệt thái dương, giọng điệu vốn lạnh nhạt bộc lộ chút bất lực: “Cậu mua của Nguyễn Kiều ?”
Trình Huyền: “ , cái gọi là bùa đào hoa. Mặc dù cũng ý định tìm bạn gái nhưng thể mua tặng . Nguyễn Kiều , đến lúc đó treo tường nhà là , để chiêu đào hoa. Vừa khéo bà cụ nhà các ngày nào cũng thúc giục , cơ hội đến ?!”
Hoắc Nam Châu mặt biểu cảm: “Cảm ơn nhưng cần.”
Mặc dù Hoắc Nam Châu từ chối nhưng Trình Huyền vẫn cứng rắn nhét bùa đào hoa tay Hoắc Nam Châu, vội vàng bên cạnh Trình An Tuấn ôm lấy đứa cháu trai của : “Cầm lấy, dùng . Nói mới nhớ, đứa cháu trai của , chính là Hoắc Minh Trạch, là sắp đính hôn với cô gái nhà họ Nguyễn ? Khi nào thì diễn ?”