Tống Dập bất đắc dĩ lắc đầu: "Được , các nàng chú ý an , muộn một chút sẽ tìm chuyện mua bán bò, dê."
Sau khi Cố Tâm Nguyệt , lập tức cho gọi thuộc hạ, ngoài dò hỏi xem ở thể mua bò và dê.
Ai ngờ đến nửa ngày, Diệp tướng quân đích đến: "Tống đại nhân, ngươi mua bò, dê, liên vội vàng đến đây."
Tống Dập chút áy náy: "Nương tử nhà ngày thường thích nghiên cứu những món ăn mới lạ, thêm nữa, nhà chúng ở kinh thành mở một quán ăn, nên mua một ít mang về kinh thành, Diệp tướng quân ngày thường bận rộn, nên dám làm phiền."
Diệp tướng quân xua tay, mặt chút vui: “Chuyện của Tống đại nhân thể gọi là phiền phức? Lần Tống đại nhân và Tống phu nhân thật sự giúp chúng một việc lớn, hiện giờ quân La Ha bại trận rút lui, trong thời gian ngắn dám đến gây sự nữa."
"Vừa mấy ngày nay, binh lính đều điều khai hoang trồng trọt, sắp sửa xong hết ."
"Tống phu nhân chỉ đưa giống cho chúng , còn đích dạy dân chúng cách ăn.”
"Chuyện của hai chính là chuyện của Diệp mỗ , chúng mang về ít bò, dê, chúng dự định mua hết của chăn nuôi, xem như là quà cảm ơn hai ."
Tống Dập định từ chối, liền Diệp tướng quân kiên quyết : "Không nhắc đến chuyện bạc.”
Hai cứ thế giằng co.
Cuối cùng Diệp tướng quân đồng ý nhận bạc, nhưng trong lòng âm thầm tính toán, nhất định trả gấp bội.
Dù thì ông cứ nhận ngân phiếu , đến lúc đó đưa nhiều bò, dê hơn, chẳng lẽ bọn họ còn trả ?
Bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-562.html.]
Mấy ngày nay, Cố Tâm Nguyệt bận rộn cải trang ngoài mua bán, ba khắp nơi, mua ít thịt bò, thịt dê tươi ngon.
Tất cả đều Cố Tâm Nguyệt đóng gói cất gian.
Sau đó, bọn họ tìm thấy thì là ở bên trong tiệm thuốc, thì ở đây thiếu thì là, chỉ là dùng làm gia vị phổ biến mà thôi.
Cố Tâm Nguyệt tiếc tay, trực tiếp mua mấy túi lớn.
Sau khi nàng mua sắm xong, công việc của Tống Dập cũng gần xong.
Mọi đang chuẩn thu dọn hành lý, mấy ngày nữa sẽ về kinh.
Chiều hôm đó, khó lúc rảnh rỗi trong sân, Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan chuẩn một bàn đồ ăn thịnh soạn. Lúc bọn họ đang định bảo Cố Nhị Dũng gọi Ngô Phi Vũ, thì thấy ủ rũ .
Thấy , Cố Tâm Nguyệt vội hỏi: "Có chuyện gì ?”
Ngô Phi Vũ ngập ngừng, chút khó xử: "Tỷ tỷ, ở đây, nữa.”
"Cái gì?" Cố Tâm Nguyệt ngẩng phắt đầu lên: "Ngươi hồi kinh với chúng ?” Nghe , những khác cũng về phía Ngô Phi Vũ.
Ngô Phi Vũ trịnh trọng gật đầu: " , những ngày ở thành Bình Lương là những ngày vui nhất của trong mấy năm qua, đương nhiên, tìm tỷ tỷ và cũng vui, chỉ là ở kinh thành thật sự chút buồn chán.”
" ở đây thì khác, ở đây, cảm thấy mỗi ngày trôi qua đều nhiệt huyết. "
Tống Dập suy nghĩ một lát, gật đầu: "Ngươi tự suy nghĩ cho kỹ là , nếu thật sự về, sẽ với Diệp tướng quân một tiếng, ông lẽ sẽ đồng ý, còn những chuyện khác thì dựa bản ngươi cố gắng."