Cố Tâm Nguyệt tò mò mở xem, hai mắt khỏi sáng lên, đây chẳng là thì là ?
Đến đây lâu như , nàng vẫn tìm thấy thì là, ngờ thể tìm thấy thứ trong doanh trại của quân địch.
Xem , tộc La Ha cũng ăn uống!
Cố Tâm Nguyệt bảo Tống Thanh Hoan giúp nàng nhặt hết thì là vứt bỏ, đó nàng trở về chuẩn bữa tối.
Thịt dê cắt thành từng miếng nhỏ, đó nàng lấy những chiếc xiên tre chuẩn sẵn từ trong gian , xiên thịt để nướng.
Gân bò tươi cũng nàng cho nồi ninh nhừ.
Không lâu , trong căn nhà nhỏ của bốn tràn ngập mùi thơm ngào ngạt.
Tống Thanh Hoan nhịn mà hít một thật sâu: "Tẩu tấu, thịt nướng của tẩu thơm như ? Khác hẳn với thịt nướng mà chúng làm đây."
Cố Tâm Nguyệt mỉm , đưa cho nàng một xiên thịt nướng chín: "Ăn thử xem."
Tống Thanh Hoan ngượng ngùng ăn một miếng, hai mắt nàng sáng lên: “Ngon quá, đây là món thịt nướng ngon nhất mà từng án!”
Cố Tâm Nguyệt gật đầu: "Thịt dê ở đây ngon, tẩm ướp bằng loại gia vị bí mật nữa."
Tống Thanh Hoan cúi đầu , chẳng đây là thứ mà bọn họ nhặt trong doanh trại lúc nãy ?
Lúc nãy, nàng còn thắc mắc, tại tẩu tẩu bảo nàng nhặt mấy thứ vô dụng .
Thì đây là thứ ngon như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-561.html.]
Cố Tâm Nguyệt cắt gân bò hầm nhừ, đó lấy một đĩa, lấy thêm một đĩa thịt nướng: "Thanh Hoan, với Nhị Dũng ăn , mang phần sang cho Tống Dập."
Nói xong, nàng xoay sang thư phòng của Tống Dập.
Lúc , Tống Dập đang sách trong thư phòng, thấy Cố Tâm Nguyệt , vội vàng đặt cuốn sách xuống: "Nàng làm món gì mà thơm thế? Ta ngửi thấy từ trong phòng ."
Cố Tâm Nguyệt khẽ đưa xiên thịt cho , e ấp: "Ngươi ăn thử ."
Tống Dập lau tay, ăn thử xiên thịt dê, mỉm gật đầu: "Ừm, hương vị ngon, thịt dê ở đây quả nhiên ngon hơn ở Trung Nguyên, hơn nữa hình như nàng còn cho thêm thứ gì khác?” Cố Tâm Nguyệt gật đầu, lấy một nhúm bột gia vị: “Đây là thứ nhặt trong doanh trại, gọi là thì là Ai Cập, hợp để làm thịt nướng.”
Tống Dập thấy nàng mong chờ, liên buông xiên thịt xuống, nhướng mày: "Nàng , giúp gì?"
"Vậy đấy nhé." Cố Tâm Nguyệt chớp mắt tỉnh nghịch: "Ta nhờ Tống đại nhân mua giúp ít bò, dê và thì là mang về, việc tính là mượn việc công làm chuyện tư đấy chứ?"
Nghe , Tống Dập buông quyển sách trong tay xuống, hình như đang suy nghĩ về tính khả thi.
Suy nghĩ một hồi, chậm rãi : "Cũng , chỉ là chúng làm việc công, tiện mang theo, dùng gian của nàng mang cũng ."
"Hay là, chúng cứ quyết định như , chờ thêm một thời gian nữa phái áp tải hàng về kinh."
Cố Tâm Nguyệt thấy đồng ý ngay lập tức, liền vui vẻ gật đầu: "Được."
" mà Tống đại nhân thể âm thầm kiếm cho vài con bò và dê ? Ta cất gian, mang về cho ăn thử."
Thấy nàng mong chờ, Tống Dập vô thức gật đầu: "Chờ xong hai ngày nay, cùng nàng chợ mua dần."
Cố Tâm Nguyệt ngờ đích , vội vàng xua tay: "Không cần , chỉ với ngươi một tiếng thôi, định dẫn theo nhị ca và Thanh Hoan, chúng cải trang thành thương nhân mua nhiều một chút, lén cất giấu."