Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Chủ Xuyên Không: Mang Kho Hàng Nuôi Nhãi Con Vượt Nạn - Chương 544

Cập nhật lúc: 2025-06-24 12:32:19
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không những , nàng Tây Bắc, chắc chắn là vì mang lương thực đến đó.

Nếu chẳng may bại lộ, đối với nàng mà thật sự quá nguy hiểm.

Cố Tâm Nguyệt thấu nỗi lo lắng của , dịu dàng : "Tiểu Lục cũng giống như nhà của chúng , chúng thể nào yên quan tâm."

"Ngươi chọn con đường làm quan, chắc chắn chuẩn sẵn tâm lý, chúng thể chỉ lo cho bản , đôi khi rõ ràng là vũng nước đục cũng bước thử một ." "Ngươi yên tâm, tự chừng mực, sẽ làm chuyện bất lợi cho bản ."

" , rõ ràng Tiểu Lục chúng thứ trong tay, từng mở lời với ngươi ?"

Tống Dập vẫn luôn suy nghĩ về lời của Cố Tâm Nguyệt, bỗng nhiên nàng hỏi như , liền vội vàng lắc đầu : "Hắn từng mở lời, nhưng từng nhắc với một chút, ý của cũng giống như , nàng mạo hiểm."

"Hơn nữa tình hình Tây Bắc phức tạp, cho dù chúng giao hết lương thực , cũng thể nào giải quyết vấn đề lâu dài, trừ khi...

"Trừ khi chúng phổ biến những loại lương thực sản lượng cao ở Tây Bắc, đó phổ biến quốc, đúng ?" Cố Tâm Nguyệt tỉnh nghịch chớp mắt.

Tống Dập ừ một tiếng: " mà chuyện đơn giản như ."

Cố Tâm Nguyệt lập tức dậy, : “Thực chuyện cũng phức tạp như ngươi nghĩ , khó khăn chắc chắn là , nhưng biện pháp nhất định sẽ nhiều hơn, lẽ ngươi vẫn khái niệm trực quan về thứ chúng trong tay, nào, tỷ tỷ dẫn ngươi xem thử."

Tống Dập định góp ý về cách dùng từ của nàng, thì bỗng nhiên Cố Tâm Nguyệt kéo một nơi sáng sủa.

Trước Cố Tâm Nguyệt xác nhận, gian thể mang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-544.html.]

Chỉ là vẫn cơ hội, nên đây là đầu tiên Tống Dập .

Ban đầu Tống Dập tưởng gian mà Cố Tâm Nguyệt chỉ là một nơi hỗn độn, ngờ tới nơi sáng sủa sạch sẽ như .

Dường như rộng lớn đến mức thấy điểm cuối.

Tất cả vật tư đều phân loại rõ ràng xếp thành hàng dài.

Cố Tâm Nguyệt kéo Tống Dập một hồi, nàng chỉ kho lương thực bên cạnh, giới thiệu: "Từ khi chúng đến Đại Sơn, bắt đầu tích trữ những lương thực và hạt giống , củ năng, bắp và khoai tây thì cần giới thiệu nữa chứ?"

"Chúng làm miến dong chỉ dùng một phần nhỏ, khoai tây cũng chỉ dùng một ít khi làm món ăn kèm, còn phần lớn đều tích trữ ở đây."

"Còn lúa mì và lúa nước của chúng , đều là giống mà Bắc Việt Quốc , sản lượng thể tăng lên gấp mấy ."

"Những thứ , ngoại trừ chúng và trang trại của Ngô Phi Vũ bí mật gieo trông , cơ bản xem như từng xuất hiện."

“Trước tích trữ những thứ chính là vì chờ đợi ngày hôm nay, hiện tại ngươi cảm thấy nắm chắc ?"

Bàn tay Tống Dập đang nắm lấy tay Cố Tâm Nguyệt khẽ run, một loại cảm xúc khó tả như tuôn trào.

Trước , những thứ Cố Tâm Nguyệt làm ở trang trại, tuy rõ giá trị của những thứ đó, nhưng lúc chỉ nghĩ nàng làm là vì kiếm bạc.

Không ngờ đánh giá thấp nàng.

Thì nàng dự tính từ sớm, chính là vì chờ đợi ngày hôm nay.

Loading...