Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Chủ Xuyên Không: Mang Kho Hàng Nuôi Nhãi Con Vượt Nạn - Chương 543

Cập nhật lúc: 2025-06-24 12:32:17
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho nên hôm nay, hoàng thượng triệu tập quần thần triều chính là để bàn bạc việc .

Nếu tiếp tục đánh, nhất định nghĩ cách nhanh chóng bổ sung lương thảo.

Còn nếu rút quân, tất yếu bỏ mấy tòa thành ở biên ải, chừng còn cầu hòa.

Bất luận là lựa chọn nào, đều là bài toán nan giải.

Còn đối với Lục Uyên mà , chỉ một con đường duy nhất là tiếp tế lương thảo, đánh bại giặc ngoại xâm.

Nếu một khi Diệp tướng quân bại trận trở về, Diệp gia và ngôi vị thái tử của Lục Uyên hiện giờ nhất định khó mà giữ , chừng còn gả tỷ tỷ duy nhất của hòa .

Hôm nay Lục Uyên khó khăn lắm mới thuyết phục mấy vị lão cùng dâng tấu, hoàng thượng cũng gật đầu đồng ý khi khai xuân sẽ tiếp tục tiếp tế lương thảo.

Thế nhưng trọng trách vận chuyển lương thảo đương nhiên rơi tay Lục Uyên.

Nói một cách mỹ miều là: Rèn luyện.

cho dù khéo tay làm đến cũng thể nào biến lương thực, với tình hình hiện tại, từ xuống đều đang thắt lưng buộc bụng, thì lấy lương thảo để đưa đây?

Nghe Tống Dập giải thích xong, Tống Chính Quang nhịn cau mày: "Đây chẳng là biến tướng đá quả bóng rách nát cho Tiểu Lục ? Hắn còn là một hài tử, lưng chỉ Diệp gia chống đỡ, mà hiện nay Diệp gia đang chiến đấu ở biên cương, làm bây giờ?”

“Hơn nữa hiện tại giá lương thực đang tăng vọt, triều đình dự định sẽ xuất bao nhiêu bạc? Bao nhiêu lương thảo?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-543.html.]

Tống Dập lắc đầu: "Triều đình nhất định sẽ xuất bạc và lương thảo , nhưng vẫn đủ, chỉ thể giải quyết vấn đề cấp bách, chứ kế lâu dài."

"Huống chỉ đám Tây Bắc ngày càng lớn mạnh, liên tục xâm phạm biên giới, cứ theo cách đánh hiện tại, mất từ 3-5 năm e rằng khó mà kết thúc ."

" hiện tại lương thảo cạn kiệt, lẽ chỉ thể gắng gượng thêm vài tháng, cuối cùng vẫn rút lui."

Mọi đều im lặng trâm tư, trong lòng khỏi lo lắng.

đây cũng là chuyện bọn họ thể xen , thấy trời khuya, đành lượt trở vê phòng nghỉ ngơi. Đợi đến khi Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập rửa mặt xong giường, hai đều chút trằn trọc ngủ .

Cố Tâm Nguyệt nép lòng Tống Dập, khẽ hỏi: "A Dập, ngươi dự định gì ?”

Vừa ở phòng ăn, chắc là Tống Dập sợ lo lắng, cho nên mới dự định của .

với tính cách của , thể hành động gì.

Tống Dập nhẹ nhàng mân mê lọn tóc của Cố Tâm Nguyệt, trầm giọng : "Ta dự định năm mới, sẽ một chuyến, tự đến xem xét tình hình chiến sự ở Tây Bắc, Tiểu Lục ... bên cạnh còn ai thể tin tưởng nữa."

"Lương thảo tuy nhiều, nhưng cũng là để cứu mạng , dự đình sẽ cùng với đoàn áp tải một chuyến."

Cố Tâm Nguyệt ngập ngừng một chút, gì.

lúc Tống Dập cho rằng nàng đồng ý, đang nghĩ cách kiên nhẫn thuyết phục nàng, Cố Tâm Nguyệt bỗng nhiên chút phấn khích bò dậy từ trong lòng hẳn: "Hay là cùng ngươi một chuyến."

Tống Dập khựng một chút, ngay đó mím môi : "Không , quá nguy hiểm." Dọc đường nhất định sẽ yên .

Loading...