Vừa đến trấn, Cố Tâm Nguyệt chỉ nghĩ đến việc hôm nay nhân cơ hội lấy thêm gia vị từ gian , bèn đề nghị với Cố Tam Thanh: "Tam ca, hôm nay trời muộn , là chúng chia hành động, ca đến tửu lâu và chợ hỏi xem ai thu mua hai thứ , phố mua ít đồ ăn tối, tiện thể xem phố ai bán những thứ ?”
Cố Tam Thanh do dự: "Muội đường ?"
"Đương nhiên , và mẫu dạo một vòng , hơn nữa nghĩ ngốc, tìm thì thể hỏi khác mà, lát nữa chúng chờ ở xe trâu của Tống thúc là ."
"Được, đừng chạy lung tung, mua xong đồ thì đến xe trâu chờ . '
m"y "
Hai rời .
Cố Tâm Nguyệt trực tiếp đến tiệm thịt , nàng định mua thêm vài cân mỡ lợn để rán dầu, dù dầu ăn trong nhà vẫn thể công khai.
Người nhà dường như thích ăn mỡ lợn hơn, Cố Tâm Nguyệt định mua ít thịt ba chỉ về làm thịt kho tàu.
nghĩ đến việc tối muộn ăn nhiều đồ dầu mỡ như , nàng thấy sườn non tươi ngon mà giá rẻ hơn gân một nửa, nghĩ nghĩ , nàng quyết định mua ba cân sườn non, mặc dù đó nhiều thịt nhưng nàng chọn là sườn non hảo hạng.
Về nhà nấu chung với hạt dễ thành một nồi sườn non hầm hạt dẻ, đông cũng đủ ăn.
Mua xong thịt, Cố Tâm Nguyệt tìm một hiệu thuốc phố, bước .
Buổi chiều hiệu thuốc qua giờ cao điểm, lúc bên trong mấy , ông chủ tiệm đang cửa tính toán bằng bàn tính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-54.html.]
Thấy , ông chủ tiệm và hài tử bán thuốc đều dậy, thấy đến tuy ăn mặc giản dị nhưng dung mạo xuất chúng, đặc biệt là khí chất thanh nhã toát từ nàng khiến khỏi coi trọng: "Vị phu nhân , mua: thuốc ?”
Cố Tâm Nguyệt thấy thái độ của hai đều khá nhiệt tình, khỏi thả lỏng đôi chút.
Dù đây cũng là đầu nàng đến nơi như thế để mua thuốc, cũng thứ cần nên nàng thử dò hỏi: "Ông chủ, trong tiệm quả la hán ?”
Đồng tử bán thuốc phụ trách lấy thuốc , như thể phản ứng kịp: "Quả gì cơ?"
Cố Tâm Nguyệt bình tĩnh đáp: "Quả là hán, dùng để chữa ho và long đờm.”"
"Chưa từng tới quả la hán là gì, chẳng lẽ phu nhân đến đây để trêu đùa ?" Hài tử bán thuốc vốn tưởng Cố Tâm Nguyệt đến mua thuốc, nhưng giờ xem giống như đến gây rối.
Ông chủ tiệm bên cạnh nhíu mày, ngẩng đầu hỏi: "Phu nhân quả la hán là loại quả tròn màu nâu ?”
Cố Tâm Nguyệt liền hy vọng, vội vàng đáp: " ."
Chủ tiệm lắc đầu: "Không phu nhân về quả la hán từ , tìm đến đây để làm gì? Đó là loại quả tiến cống từ phương Nam, ngay cả các hiệu thuốc ở kinh thành cũng chắc tìm , huống chỉ là hiệu thuốc nhỏ bé của ."
Cố Tâm Nguyệt sững sờ.
may là nàng chuẩn tâm lý từ nên vội vàng giải thích: "Tướng công nhà cảm lạnh, dạo ho dữ, quả la hán thể chữa ho và long đờm nhưng cũng , ở đây bán bối mẫu ?”
"Bối mẫu thì nhưng đất, phu nhân mua bao nhiêu?" Chủ tiệm thấy Cố Tâm Nguyệt nhắc đến quả la hán, nhắc đến bối mẫu, khỏi nàng với ánh mắt khác.