Ngọc Nương liền lấy một lọ thuốc từ trong , lấy một viên thuốc màu đen đưa cho Cố Nhị Dũng.
Cố Nhị Dũng đưa tay đút cho ăn, nào ngờ nọ cắn chặt răng: "Ưm ưm ưm... Ta ăn, các ngươi độc c.h.ế.t .”
"Giải độc của làm từ nhiều loại dược liệu quý giá, đáng giá những mấy lượng bạc đấy." Ngọc Nương xót của .
Vị đại phu nãy giờ vẫn luôn một bên xem kịch , nhịn nhếch mép, cầm lấy viên thuốc đặt mũi ngửi thử: "Quả nhiên là thuốc , khéo thể lấy độc trị độc, giải độc cho ngươi."
Những thực khách còn cũng nhao nhao khuyên nhủ: "Nhiều như , làm thể giữa ban ngày ban mặt cho ngươi uống thuốc độc, nhất định là thấy ngươi khó chịu quá, giúp ngươi giải độc đấy."
" , nếu thật sự trúng độc thì mau ăn , kẻo lỡ mất mạng sống."
"Ta thấy, tám phần là giả vờ, e là vốn trúng độc, ngược giờ thì sắp trúng độc !"
Nam nhân thấy đều đồng loạt chỉ trích , hôm nay là trốn thoát kiếp nạn .
Muốn ngục, là uống thuốc độc.
Hắn nhanh chóng suy nghĩ, đó quỳ xuống đất cầu xin tha thứ: "Xin đại gia rủ lòng thương, chưởng quây rủ lòng thương, thật sự là xúi giục tới giả bệnh, cũng là bức bách, may mắn là gây tổn thất gì cho chưởng quây, xin chưởng quây tha cho một con đường sống."
Cố Tâm Nguyệt hừ lạnh một tiếng: "Ồ? Ngươi là ai sai khiến tới đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-482.html.]
Người nọ liền hi vọng, đảo mắt một cái, dập đầu : "Chính là Đa Vị Lâu cách đây xa, chưởng quầy của bọn họ việc kinh doanh của cửa tiệm mới khai trương của , liên ghen ghét, bảo tới đây gây chuyện, nếu chịu, bọn họ sẽ làm hại , cũng là cùng đường bí lối, oan đầu nợ chủ, xin chưởng quầy hãy tìm bọn họ!”
Trong lòng Cố Tâm Nguyệt vốn dĩ diễn xong một màn kịch lớn về cạnh tranh thương mại bất chính, ngờ xong lời , trong một giây nàng liền sụp đổ.
Cố Nhị Dũng xong cũng ha ha lớn.
Người nọ khó hiểu đối phương, điều gì đáng ?
Hắn còn kịp hiểu , liền thấy tiếng lớn truyền đến từ ngoài cửa: "Ta đổ oan cho ? May mà tới kịp, nếu thật sự nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội."
"Cái nồi , Đa Vị Lâu chúng cống , ngày nào cũng tới đây ăn lẩu, từng trúng độc." Tần Tranh xong, liền trong tiệm, khóe miệng cũng mang theo ý châm chọc.
Không ít thực khách đều nhận đây là đông gia của Đa Vị Lâu, nhịn cùng ô lên.
Vì đông gia của Đa Vị Lâu đồ ăn ở tiệm vấn đề, như bọn họ càng thể yên tâm ăn uống. Thực khách một bên , một bên xem náo nhiệt, còn một bên ngừng nhúng rau nồi, thật sự náo nhiệt!
Chưa chờ nọ biện minh, Tần Tranh liền lên tiếng: "A Tùng, áp giải đến Kinh Triệu Phủ!"
"Dại"
Thấy gây rối , thực khách cuối cùng cũng yên tâm tiếp tục ăn lẩu.
Cố Tâm Nguyệt Tân Tranh mặt giúp đỡ , cũng là làm cho khác xem.