Tống Dập mỉm lắc đầu: "Tần ở kinh thành lẽ cũng nhiều việc bận rộn, hiểu mà."
Cố Tâm Nguyệt ở bên cạnh thấy Tống Dập xuống, liền dậy múc hai chén đá bào, đưa cho mỗi một chén.
Sau khi xuống, nàng trêu chọc Tống Dập: "Tần đại ca về đến đưa tiền , rượu mơ chúng mới ủ, đều đặt hết ."
Tống Dập thấy dáng vẻ tham tiền của nàng, bất đắc dĩ lắc đầu, : "Vậy thì đa tạ Tân ."
Cố Tâm Nguyệt như nhớ điều gì, liền vội vàng hỏi Tần Tranh: " , Tần đại ca, chuyện nhờ ngươi giúp tìm nhà ở kinh thành tin tức gì ?”
Tần Tranh , mới nghiêm mặt : "Lần ngươi hỏi như , còn tưởng ngươi đùa, các ngươi mới ở phủ Thanh Châu một năm, tại bỗng nhiên mua nhà ở kinh thành?”
Cố Tâm Nguyệt thản nhiên giải thích: "Tháng Tống Dập sẽ tham gia kỳ thi Hương, khi thi Hương xong sẽ kinh ứng thí, chắc sẽ ở kinh thành, đây là lo xa chuẩn àI"
Lời dứt, hai nam nhân đều khỏi lộ vẻ ngượng ngùng.
Tống Dập tuy tự tin bản nhưng Cố Tâm Nguyệt ở mặt ngoài, khẳng định chắc nịch sẽ kinh ứng thí, thậm chí còn bắt đầu thi Hương lo chuyện mua nhà ở kinh thành, quả thực phần quá tự tin.
Còn Tần Tranh cũng khỏi nhếch mép: "Ngươi đúng là tin tưởng Tống ."
Cố Tâm Nguyệt vẫn thản nhiên : "Đó là đương nhiên, đây cũng coi như là chuẩn , nếu đến lúc đó kinh thành mới tìm thì quá vội vàng, sợ chặt chém!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-431.html.]
Tần Tranh chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu : "Ta đúng là giúp ngươi tìm hiểu, trong tay cũng mấy căn nhà thích hợp, còn ở kinh thành một thời gian nữa, chờ các ngươi đến kinh thành , sẽ dẫn các ngươi xem."
Sau đó hẳn nhắc nhở: "Giá nhà ở kinh thành và ở phủ Thanh Châu thể so sánh !”
"Đó là đương nhiên, yên tâm, chuyện tiền bạc cần lo."
Từ khi ở phủ Thanh Châu, sơn trang và cửa hàng của nàng vẫn luôn thu nhập, ngược chi tiêu vốn nhiều.
Hơn nữa vẫn còn mấy tháng nữa, lẽ đến lúc đó, nàng còn thể tiếp tục tích cóp thêm một khoản. Ngược là Tần Tranh, trong lòng suy nghĩ, Cố Tâm Nguyệt vẫn hiểu lầm về giá cả ở kinh thành, nếu với chút buôn bán nhỏ của bọn họ, thể nhiều tiền như .
Thế là liền đề nghị: "Thật , chúng cũng nhất thiết tự bỏ tiền mua?"
Cố Tâm Nguyệt ngơ ngác: "Không cần bỏ tiền?"
Tại chuyện như ?
" , hai hài tử đến Ngô phủ nhận họ hàng? Ta còn Ngô đại nhân đồng ý đưa một nửa của hồi môn của Tô phu nhân đây (mẫu Tô Phi Vũ) cho hai hài tử?" Tần Tranh dừng một chút, tiếp tục : "Các ngươi lẽ , nhà mẫu đẻ của Tô phu nhân vốn ở kinh thành, trong của hồi môn của bà ít sản nghiệp ở kinh thành, đến lúc đó các ngươi chọn một căn nhà ở kinh thành để ở là ."
Nghe , Tống Dập khỏi nhíu mày: "Ngươi chuyện từ ?”
Thấy hai đều tỏ về hiểu, Tần Tranh giải thích: "Lần trở về kinh, , Lâm phu nhân nhà họ Ngô và nhị tiểu thư, nhị công tử cũng cùng về, chuyện xảy của các ngươi ở phủ Thanh Châu, sớm báo cáo hết cho họ, cũng vô tình tin tức . ˆ