Tống Chính Quang là vì vui quá vì uống thêm vài chén nắng, mà mặt đỏ bừng.
nghĩ đến ở trang trại đang chờ tin tức của , ông đương nhiên thể ở , liền vội vàng xua tay: "Không , , ở trang trại chắc đang sốt ruột lắm , nhanh chóng vê mới , nghĩ kỹ , sẽ mang hàng từ trang trại đến đây, cần Nhị Dũng và Tam Thanh chạy chạy nữa, như cũng sẽ thường xuyên qua đây." Cố lão đầu thấy ông chịu, cũng tiện khuyên nhiều, liên : "Vậy thì ít nhất cũng chợp mắt một lát , nếu lát nữa về, say rượu mà đánh xe thì !"
Tống Chính Quang , mới gật đầu: "Được, một lát!"
Ăn xong, Tống Thanh Hoan chủ động xin rửa chén: "Tẩu tử, hôm nay ca ca theo cha uống cũng ít, thấy say ? Tẩu nhanh về phòng xem , ở đây cứ để , lát nữa sẽ đưa hai hài tử ngủ."
Cố Tâm Nguyệt thấy Tống Dập nghiêm chỉnh ngay ngắn ở bàn ăn, còn nghĩ cũng uống quá chén ?
Không ngờ đến cả Tống Thanh Hoan cũng , nàng liền rót một cốc nước, pha thêm chút mật ong mang phòng.
Vừa phòng, quả nhiên Tống Dập vẫn nghiêm chỉnh trong thư phòng, tay cầm một quyển sách.
Nếu Cố Tâm Nguyệt nhận quyển sách cầm ngược thì còn tưởng thực sự đang chăm chỉ sách.
Cố Tâm Nguyệt bước lên, đưa cốc nước mật ong cho , bật : "Say đến thế , còn chữ sách ?” Tống Dập nghiêng đầu, nàng, đó cong môi : "Ta say."
Cố Tâm Nguyệt liếc , giả vờ tức giận: "Không say? Vậy tại quyển sách cầm ngược? Đừng cãi nữal Mau uống hết nước mật ong lên giường nghỉ ngơi một lát ."
Tống Dập thấy mặt nàng chút vẻ đe dọa, vội vàng nhận lấy cốc nước mật ong, ừng ực uống hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-399.html.]
Đặt cốc nước xuống, mới cất giọng trâm thấp: "A Nguyệt cùng một lát."
Cố Tâm Nguyệt ngoài cửa, giả vờ tức giận: "Ban ngày ban mặt, đều ở nhà, ngươi tự mà ."
Cố Tâm Nguyệt thì còn đỡ, nàng dứt lời, Tống Dập vốn còn nghiêm chỉnh bỗng nàng trêu chọc, : "Ban ngày ban mặt, nàng nghĩ đến ? Ta chỉ chuyện với nàng mà thôi."
Nghe , Cố Tâm Nguyệt chột sờ mũi: "Có gì mà thể ở đây? Nhất định ..." ?
Chưa kịp để nàng hết, Tống Dập vội vàng dậy, thuận thế ôm nàng lên.
Lúc đó trông vẫn khá vững, ai ngờ thì bước chân phần lảo đảo, Cố Tâm Nguyệt giật , khi cơ thể lơ lửng giữa trung thì nàng lập tức vòng tay qua cổ , nghiến răng : “Ngươi chậm thôi. ˆ
Tống Dập lảo đảo ôm nàng lên giường, đó cởi giày tất cho cả nàng và .
Lúc định, Cố Tâm Nguyệt vội vàng hỏi: "Nói , chuyện gì?"
"A Nguyệt, khi bảng vàng công bố, chúng sẽ tổ chức hôn lễ nhé." Tống Dập im lặng một lúc, đó mới nghiêm túc .
Cố Tâm Nguyệt ngẩn , ngờ chấp niệm việc tổ chức hôn lễ đến .
Chưa kịp để nàng phản bác, Tống Dập tiếp tục : "Lại một mùa xuân nữa trôi qua, ban đầu định chờ đến khi thi đỗ kỳ thi hương năm nay, hoặc thi đỗ kỳ thi hội năm mới tổ chức nhưng hôm nay bỗng nhiên thấy chờ , A Nguyệt, nàng... "