Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Chủ Xuyên Không: Mang Kho Hàng Nuôi Nhãi Con Vượt Nạn - Chương 383

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:09:19
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa, hài tử nửa tuổi, vẫn đưa ngoài mấy , nàng vốn còn lo lắng bên ngoài quá hỗn loạn nhưng Cố Tiểu Võ , nàng khỏi chút ngoài dạo chơi.

Cố Đại Sơn bình thường là thật thà chất phác, cũng hiểu thế nào là lãng mạn, chỉ thấy Trương Thị bằng đôi mắt long lanh, hiểu thấy nên đưa thê nhi ngoài dạo, thời gian ngày nào cũng giữa trang trại và nhà, quả thực lơ là với bọn họ.

Hắn gật đầu: "Được, lát nữa chúng cũng đưa Tiểu Thất ngoài xem thử sự náo nhiệt của phủ thành."

Hứa Thị thấy , cũng nhịn : "Được , các con chơi , mẫu và cha ở nhà trông nhà."

Cố Tâm Nguyệt vội khuyên: "Mẫu , mẫu cũng cùng , dù trong nhà cũng gì đáng giá, cần ở trông nhà .”

Cố lão đầu vội xua tay: "Không cần , các con hết, mẫu các con cũng thanh tĩnh một lúc, tuổi già , sợ ồn."

Cố Tâm Nguyệt thấy hai bọn họ thực sự , bèn lên tiếng: "Được , lát nữa khi chúng ngoài, sẽ khóa cửa từ bên ngoài, nếu hai buồn ngủ thì ngủ sớm, chúng về tự mở cửa là ."

"À, các con chơi, nhất định chú ý an , đặc biệt trông chừng hài tử, nhất định nắm chặt tay, bên ngoài đông lắm." Hứa Thị vội vàng dặn dò.

Những hài tử còn thể chờ chờ thêm nữa.

Tiểu Vũ và Tiểu Lục là những hài tử lớn, khỏi cửa một bước.

Hoài Cẩn kéo Tống Dập, Tử Du kéo Cố Tâm Nguyệt, nhất quyết ngoài. Ngay cả Tiểu Thất, một hài tử chẳng hiểu gì, cũng ê a chỉ tay ngoài đòi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-383.html.]

Mọi đành khỏi cửa.

Vừa khỏi cổng, một lúc thì đến khu chợ náo nhiệt bên ngoài.

Quả hổ danh là phủ thành, mặc dù thiên tai mới qua mấy tháng nhưng sự náo nhiệt của Tết Nguyên Tiêu khiến như quên chuyện xảy cách đây mấy tháng.

Đèn đuốc sáng trưng khắp phố và dòng đông đúc khiến lầm tưởng rằng đến thời thịnh thế nào đó. Cố Tâm Nguyệt thấy đám đông đen kịt, nàng đội ngũ của , ngay cả hài tử cũng đến mấy đứa.

Nàng bèn vội vàng lên tiếng: "Chúng đông , lát nữa chắc chắn sẽ lạc, nên bây giờ chúng chia đội , lát nữa cứ theo đội của , nhất định lạc ."

Tống Dập gật đầu đồng ý: "Vậy chúng dẫn theo Hoài Cẩn và Tử Du ởi cùng, chúng đoán câu đố đèn lồng ."

Cố Tâm Nguyệt gật đầu: "Được."

Hai hài tử vội vàng mỗi đứa nắm chặt cánh tay một .

Cố Nhị Dũng chút ngượng ngùng nhưng sợ mất cơ hội, vội vàng lên tiếng: "Đoán câu đố đèn lồng khó quá, và Thanh Hoan dạo bên cầu , hai chúng thành một đội là ."

Cố Tâm Nguyệt thấy , nhịn trêu chọc: "Là cầu Nguyệt Lão ở Tây thành ? Phải sớm đấy, Tết Nguyên Tiêu nhiều nam nữ xếp hàng ở đó, cây cầu đó linh nghiệm.”

thì Tết Nguyên Tiêu thời xưa cũng những trẻ coi như ngày lễ tình nhân.

Tống Thanh Hoan liếc Cố Tâm Nguyệt một cái nũững nịu, hai liên chạy trong tiếng của .

Loading...