Hèn gì đêm 30 Tết, vẫn thể chạy tới đây ăn chực, thì trong nhà chẳng ai quan tâm tới .
Cố Tâm Nguyệt suy nghĩ kĩ càng một hồi, nàng cảm thấy nhịn , bèn : "Mẫu , rót cho hẳn một chén nữa ."
Bữa cơm tất niên còn tiếp tục, bên ngoài bắt đầu tuyết rơi như lông ngỗng.
Sau khi ăn cơm xong, Cố Tâm Nguyệt lo lắng bên ngoài tuyết lớn, lát nữa sẽ đóng băng dễ di chuyển, bèn để Tống Dập nhanh chóng che ô đưa phu thê Khương phu tử và sư mẫu về nhà.
Còn nhà Ngô Phi Vũ ở bắc thành, từ nam thành tới đó mất nửa canh giờ.
Còn đường , thêm đó trong nhà cũng chẳng ai, chẳng may đường xảy chuyện gì thìu làm ?
Tống Dập ở bên cạnh thấy sắc mặt Cố Tâm Nguyệt vẫn bình thản, nhưng trong lòng nàng bất tri bất giác suy nghĩ cho Ngô Phi Vũ, khỏi cảm thán tình m.á.u mủ ruột thịt của hai , đồng thời cũng chủ động : "Hay là tối nay để Phi Vũ ở đây tạm một đêm , mặc dù xuất của cao quý nhưng ở biên quan, cũng từng chịu ít khổ, lẽ sẽ ."
Bên cạnh, Hứa Thị , cũng vội vàng gật đầu, một đêm ở chung, bà cũng thấy tận mắt thấy rằng thiếu niên là tiểu bá vương như , mà còn đáng thương.
Bà khỏi chút thương cảm, cũng khuyên nhủ: " , tuyết rơi lớn như , cứ ở đây tạm một đêm ."
"Được , tối nay để Tiểu Vũ ngủ với nhị ca, Tiểu Lục tối nay ngủ với tam ca, như khéo trống hai cái giường." Cố Tâm Nguyệt cuối cùng cũng thỏa hiệp .
Ngô Phi Vũ vẫn luôn cúi đầu im lặng , chỉ chờ Cố Tâm Nguyệt mở lời, lúc nàng mở lời thật, thấy bất ngờ.
"Như làm phiền các ngươi quá ?” Ngô Phi Vũ ngượng ngùng hỏi.
"Không , đúng lúc ngươi cũng uống nhiều, ngủ một giấc thật ngon, sáng mai mùng một Tết, làm đồ ăn ngon cho ngươi." Hứa Thị .
"Vậy... thể ăn bánh cuốn ?" Ngô Phi Vũ hỏi tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-375.html.]
Hứa Thị nghĩ ngợi gì đáp: “Được, sáng mai ăn bánh cuốn."
Cố Tâm Nguyệt , ở bên cạnh nhắc nhở: "Khụ, ngày mai là mùng một Tết, theo quy tắc ăn bánh chẻo."
Hứa Thị lúc mới bừng tỉnh nhớ : "Ta già , hồ đồ cả , thì sáng mai ăn bánh chẻo , ăn bánh cuốn thì cứ đến, bà ngoại làm cho ngươi."
"Vâng, !" Ngô Phi Vũ ngoan ngoãn đáp. ...
Tuyết lớn bên ngoài rơi suốt một đêm, mãi đến khi trời sáng mới dừng .
Mọi trong viện ngủ một đêm ngon giấc.
Chỉ Ngô Phi Vũ là ngoài ngủ đặc biệt say, đến khi dậy rửa mặt xong, vẫn động tĩnh gì.
Cố Tam Thanh vui gọi dậy, Hứa Thị vội vàng xua tay: "Không , mùng một Tết, gọi dậy. ˆ
Cố Tam Thanh đành thôi.
Lại qua một lúc, Ngô đại thiếu gia cuối cùng cũng dấu hiệu thức dậy.
Trân Khai vội vàng bưng nước nóng , để rửa mặt .
Ngô Phi Vũ bên ngoài thấy trời sáng, vội vàng hỏi: "Bây giờ là mấy giờ ?"
Trần Khai vội vàng đáp: "Đại thiếu gia, bây giờ gân giờ Ty !"
"Á?!" Ngô Phi Vũ vội vàng bật dậy: “Tại ngươi gọi ?”
"Ta vốn định gọi nhưng ngươi ngủ say quá, Cố đại nương mùng một Tết gọi ." Trần Khai bất đắc dĩ .