"Ngươi tưởng điều tra ?" Đáy mắt Ngô Phi Vũ lóe lên vẻ xảo quyệt: " Cố Tâm Nguyệt, từ nhỏ sinh ở trấn Thanh Thủy thôn Lê Hoa, là tiểu nữ nhi nhà họ Cố, từ nhỏ cả nhà nâng niu trong lòng bàn tay, 8 tuổi ngã xuống nước, khi cứu lên thì mất hồn, trở thành đứa ngốc, đến năm 18 tuổi, tức là đầu thu năm ngoái, ngã xuống nước, Tống Dập vì cứu nàng mà nhiễm phong hàn dẫn đến bệnh nặng, nhà họ Cố để báo đáp ơn cứu mạng hai của nên gả Cố Tâm Nguyệt cho để xung hỉ, ngày thành hôn nàng bỗng nhiên tỉnh , từ đó về như biến thành một khác, những chuyện giải thích thế nào?"
Khóe miệng mở của Tần Tranh tự chủ mà giật giật, cuối cùng đành thừa nhận thua.
Một lúc , mới mang theo vài phần cảnh cáo tiếp tục : "Đã điều tra rõ ràng như , cũng phận hiện tại của nàng , mà cả nhà bọn họ vẫn ngày ngày sống chung với nàng , nương tựa lẫn , bây giờ ngươi bỗng nhiên đến làm phiền, còn liên tục nàng là tỷ tỷ ngươi, ngươi bảo nhà nàng tại nghỉ ngờ nàng ? Chẳng lẽ ngươi khác coi nàng là yêu quái ?” Thấy Ngô Phi Vũ cuối cùng cũng chút do dự, Tần Tranh tiếp tục khuyên: "Chắc ngươi cũng , lúc tỷ tỷ ngươi còn để một đôi long phượng thai, cho dù vì khác, ngươi cũng nghĩ cho hai hài tử, ngươi từng nghĩ đến sự an của chúng ?"
"An ? Tại hại chúng?" Ngô Phi Vũ nghi ngờ hỏi.
Tân Tranh suy nghĩ : "Nếu ngươi lòng bảo vệ bọn họ, thể ngấm ngầm điều tra chuyện năm xưa, xem kế mẫu và ngươi làm những chuyện gì."
Nghe , Ngô Phi Vũ khỏi sửng sốt, chẳng lẽ chuyện năm xưa của tỷ tỷ liên quan đến bọn họ?
Năm xưa, khi tỷ tỷ gặp chuyện ở phủ, mới biên quan lâu, chuyện cả phủ đều giấu hẳn.
Mãi đến hai năm , khi trở vê phủ Thanh Châu mới chuyện .
Mặc dù tin nhưng tỷ tỷ mất, vốn định tự điều tra nhưng phụ cấm túc ở nhà.
Từ đó về , càng thêm phản nghịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-363.html.]
Thoắt cái đến bây giờ.
Thấy Tần Tranh bóng gió, những nghi ngờ đây khỏi lớn dần trong đầu hẳn... Ngô Phi Vũ cau mày, khẽ : “Ta , chuyện sẽ ngầm điều tra, còn về tỷ tỷ và hai hài tử, cũng sẽ hết sức cố gắng để bảo VỆ..."
Nói , Ngô Phi Vũ nắm chặt nắm đ.ấ.m gầm bàn.
Tần Tranh thấy hiểu , mục đích của cũng coi như đạt nên thêm gì nữa, bèn chuyển sang những chuyện vui vẻ.
Hai ở đến cuối giờ Thân, Ngô Phi Vũ mới khỏi Đa Vị Lâu.
Hắn vốn chút say nhưng một buổi chiều uống , lúc gió lạnh thổi qua, tỉnh táo trở . Trần Khai vội đánh xe chạy đến, thuận miệng hỏi: "Đại thiếu gia, chúng về phủ ?"
Ngô Phi Vũ về phía xa, khẽ : "Không về, đến nhà họ CốiI"...
Cố Tâm Nguyệt và những khác xe la từ trang trại về nhà.
Vừa ăn lẩu xong, nàng vẫn còn ấm áp, thấy lạnh lắm.
Đến khi xe la tới cửa nhà, xe dừng , vội nhảy xuống xe, Cố Tâm Nguyệt còn vững, nàng bỗng nhiên thấy bóng quen thuộc và xe ngựa cửa.