Lại chất thêm nửa xe than củi, thấy nếu chất thêm nữa thì chỗ , mới dừng . ...
Trong thành Thanh Châu.
Hôm nay Ngô Phi Vũ cũng như thường lệ dậy sớm rửa mặt.
Trần Khai ở bên cạnh hầu hạ, hẳn nhất thời chút mơ hồ, nghi ngờ hỏi: "Thiếu gia, hôm nay nghỉ ngơi, tại ngủ thêm một chút?"
Ngô Phi Vũ hừ một tiếng trong mũi: "Nói nhiều."
Trân Khai lập tức im lặng, mấy ngày nay thiếu gia thực sự quá - quá kỳ Hắn chỉ trốn học, mà mỗi ngày còn rửa mặt xong sớm đến thư viện, buổi trưa ăn cơm cũng chạy nhanh nhất, buổi tối tan học chạy đến tiệm đồ xiên cay nhà họ Cố.
Nếu , còn tưởng rằng làm thẻ hội viên ở đó.
Trần Khai thầm lẩm bẩm trong lòng hai câu, nhanh chóng hầu hạ thiếu gia mặc quần áo chỉnh tê, khi dùng bữa sang xong, hai liên nhanh chóng đến tiệm đồ xiên Cay.
Rẽ đến con phố đó, Ngô Phi Vũ khỏi chút do dự, hỏi Trần Khai: "Trần Khai, bây giờ đến đó sớm ?"
Trần Khai lặng lẽ thở dài, an ủi: "Vẫn , chúng còn đến sớm hơn thế !"
Dù thì sớm muộn gì cũng đến?
Trần Khai chuẩn sẵn tư tưởng giúp việc cả ngày trong tiệm, ai ngờ hai bước tiệm, Cố Tam Thanh đang quầy liền khẩy: "Hôm nay nghỉ ngơi ? Còn đến đây ăn chực?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-361.html.]
Từ Tống Dập trả cho một túi bạc lớn như , đó, mỗi ngày Ngô Phi Vũ đến ăn cơm đều đưa tiền nữa.
Mỗi nghĩ đến chuyện , Cố Tam Thanh chút hối hận, sớm thì lúc nên nhận lấy. Bây giờ nhận họ hàng với Tống Dập, bọn họ còn mặt mũi mà nhận tiền của hẳn nữa?
Vừa cửa, Ngô Phi Vũ thấy tiếng lẩm bẩm của Cố Tam Thanh, những tức giận mà còn đảo mắt quanh tiệm.
Thấy thấy Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập, liền hỏi Cố Tam Thanh: "Tỷ tỷ và tỷ phu ở đây ?”
Cố Tam Thanh miễn cưỡng trả lời: "Đều ở đây, khỏi thành ."
Nghe , Ngô Phi Vũ khỏi chút thất vọng. Ban đầu nghĩ hôm nay nghỉ ngơi, thể mặt dày ở tiệm cả ngày nhưng ai ngờ dậy sớm như mà chẳng gặp ai?
Vì nàng ở đây, ở đây cũng chẳng gì thú vị, liền rời .
Ai ngờ đến ngoài tiệm, thấy Tần Tranh cũng bước từ xe ngựa xuống.
Thấy còn chẳng khá hơn là bao, Ngô Phi Vũ khỏi cong môi, Tân Tranh đầy vẻ thích thú: "Ồ, hôm nay ngọn gió nào đưa ngươi đến đây ? Sáng sớm thế ?"
Tần Tranh lắc đầu nhịn , thấy Ngô Phi Vũ thất thểu khỏi tiệm, đương nhiên đối phương đến tìm Cố Tâm Nguyệt nhưng gặp nàng.
Một ngày nghỉ hiếm hoi, Tống Dập tất nhiên sẽ cùng nàng đến trang trại bận rộn lo liệu, thể ở đây .
Tần Tranh : "Ta đến tìm ngươi đây, đến phủ hỏi giữ cửa thì ngươi chạy ngoài từ sáng sớm, nghĩ hôm nay nghỉ ngơi, ngươi nhất định sẽ đến đây nên cố ý đến bắt ngươi."
Ngô Phi Vũ ngờ cố ý đến tìm , chắc chắn là chuyện gì với , liên xòe tay : "Được thôi, nếu ngươi chủ động đến tìm , hôm nay sẽ theo ngươi, ngươi dẫn ăn ngon uống ngon chơi vui."