" Khương phu tử chuyện chắc thành, vị sư của ông năm ngoái quyết định nhận học trò nữa, hơn nữa Khương phu tử còn vị sư tính cách cổ quái, chỉ miễn cưỡng cho chúng một cơ hội gặp mặt, thành còn xem ông ưng Tiểu Vũ và Tiểu Lục .”
Nghe , Cố Tâm Nguyệt bật , nhịn trêu chọc: "Tính cách cổ quái? Chẳng lẽ còn cổ quái hơn cả Khương phu tử ? Tại những vị phu tử đều tính cách kỳ lạ thế?" Tống Dập lắc đầu, bất lực: "Có thể cùng Khương phu tử trở thành đồng học, hợp tính , đương nhiên vài phần giống , lẽ tuổi cao, thêm đó tình hình thiên tai như thế , dạy nữa."
Cố Tâm Nguyệt , cũng chỉ thở dài: "Chúng cứ làm đủ lễ nghĩa, dẫn hai hài tử đến cho ông xem, , dù cũng thử xem ."
Tống Dập đồng ý: "Hôm nghỉ, lúc đó sẽ đưa hai đứa ."
"Vậy cùng ngươi, ngày mai ở nhà chuẩn quà mắt ." Cố Tâm Nguyệt gật đầu.
"Ừ, vất vả cho nàng ."... Đến ngày Tống Dập nghỉ, Cố Tâm Nguyệt dậy sớm dọn dẹp đồ đạc.
Ăn sáng xong, nàng giao hai hài tử cho Trương Thị ở nhà trông. Còn nàng thì theo Tống Dập, chuẩn dẫn Cố Tiểu Võ và Tiểu Lục bái kiến vị sư của Khương phu tử - Khổng lão phu tử.
Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục hôm qua tắm rửa sạch sẽ, hôm nay một bộ quần áo mới, tuy mặc giản dị nhưng cả toát lên vẻ sảng khoái.
Người nhà cũng vị phu tử chắc nhận hai đứa, cũng khỏi lo lắng theo.
Sau khi kiểm tra hai hài tử xong, kiểm tra đồ đạc mà Cố Tâm Nguyệt mang theo, lúc mới yên tâm tiễn mấy khỏi cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-333.html.]
Tay trái Tống Dập xách giỏ tre, bên trong đựng hai lọ dầu mè tự xay, đựng thêm bánh hoa quế mà hôm qua Cố Tâm Nguyệt đến tiệm bánh lâu đời ở phố mua.
Tay xách hộp thức ăn, bên trong là thịt kho tàu mà Cố Tâm Nguyệt hôm qua làm ở nhà, còn hai con gà , sáng nay nàng mới lấy từ trong gian , lúc vẫn còn ấm.
Còn Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục thì mỗi đứa ôm một vò rượu nho tự ủ trong lòng.
Cố Tâm Nguyệt nhàn nhã nhất, theo mấy . Nhà Khổng lão phu tử cách nhà Khương phu tử xa, qua một con phố, rẽ một con hẻm, đến tận cùng là tới.
Mặc dù là ngõ sâu nhưng chỉ cần khí thế cửa là thể thấy, ngôi nhà lẽ còn lớn hơn cả ngôi nhà mà bọn họ đang thuê.
Nhìn như , Cố Tâm Nguyệt khỏi chút lo lắng.
So sánh như , dường như Khương phu tử vẫn dễ gần hơn.
Tống Dập giơ tay gõ cửa, một tiểu đồng trông giống thư đồng mở cửa, đến là do Khương phu tử giới thiệu, liền vội vàng nghênh đón trong: " Tống thiếu gia, hôm qua Khương phu tử đến chào hỏi , mời các vị theo đến tiền sảnh."
Cố Tâm Nguyệt theo trong, dọc đường, dễ nhận gia cảnh của Khổng lão phu tử thực sự phân khá giả.
Không chỉ thư đồng, trong sân còn hai hầu quét dọn.
Đến tiền sảnh, liền thấy vị trí cao nhất một cụ già đang , trông ông vẻ còn lớn tuổi hơn cả Khương phu tử.