Hứa Thị đang vỗ chăn ở đẳng xa, thấy động tĩnh bên , bà nhịn quát lên: "Một cái sân to như mà trồng rau thì thật đáng tiếc? Không trồng rau thì mấy đứa định ăn gì? Xem mấy đứa khỉ nhỏ kìa."
Cố Tâm Nguyệt , nhún vai với hai hài tử, : "Dù thì hai đứa cũng ở nhà , đến lúc đó dù khách đến cũng ..."
Cố Tâm Nguyệt chỉ đất trống trong sân, : "Hai ngày nữa bảo nhị ca và tam ca đào ít cây con từ núi về, chúng để một mảnh đất trồng rau, đến lúc đó dựng một giàn che nắng ở đây, trồng hai cây nho, đặt một cái bàn, mấy cái ghế, mùa hè, chúng sẽ đây hóng mát."
"Bốn phía xung quanh, chúng sẽ trồng mấy cây ăn quả, ăn hoa quả sẽ tiện hơn, còn cái hồ ngắm cảnh , chúng nuôi cá, trồng thêm hoa sen, củ năng, đến mùa hè chỉ thể ngắm hoa sen, mà còn thể ăn củ sen, củ năng."
"Còn góc , diện tích khá lớn, dựng một nhà kính, như mùa đông chúng thể ăn dâu tây, dưa chuột và cà chua tươi!"
Cố Tâm Nguyệt trong sân như một vòng, dường như đều thấy cảnh tượng tràn đầy sức sống trong sân.
Ngay cả Tiểu Vũ và Tiểu Lục cũng ngây tại chỗ.
Nghe nàng , sân còn thú vị hơn sân nhiều.
Đặc biệt là khi nghĩ đến dâu tây, dưa chuột và cà chua tươi, bọn chúng càng nhịn giơ cả hai tay tán thành.
"Cô cô, thấy ý kiến của cô cô , cứ theo như cô cô , chúng khi nào sẽ bắt đầu làm?" Cố Tiểu Võ chút nóng lòng .
"Dù thì đây cũng là sân của khác, dựng nhà kính động tính khá lớn, đợi hai ngày nữa dọn dẹp nhà cửa xong, định mời phu tử và sư nương của Tống Dập đến, đến lúc đó cũng xin ý kiến của bọn họ, thấy ?" Cố Tâm Nguyệt đề nghị.
"Được!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-295.html.]
Sau khi thương lượng xong, bắt đầu bận rộn.
Ngay cả mấy hài tử cũng tham gia cùng Cố Đại Sơn, giúp nhặt cỏ dại, quét lá rụng trong sân.
Chỉ vài ngày , sân đổi mới.
Khoảng sân đây còn tiêu điều, giờ tràn đầy sức sống, nếu lá cây vàng, đến chắc còn tưởng là mùa hè!
Nhà cửa dọn dẹp xong, chớp mắt đến ngày đãi tiệc.
Sáng sớm, nhà họ Cố từ xuống đều bận rộn. Bọn họ sống núi lâu ngày, lâu mời khách, đặc biệt là những đến, một là ân nhân giúp định cư, hai còn là ân sư và sư nương của Tống Dập. Tất nhiên đều cực kỳ coi trọng.
Ngay cả Cố Tâm Nguyệt cũng khỏi coi trọng, vì gì khác, chỉ vì những món ăn nàng vất vả làm , thế nào cũng trổ tài cho kim chủ hiện tại và tương lai ăn thử!
Chỉ cần Tần tam thiếu gia thích món nào thì giá trị của nó cũng sẽ tăng vọt. Nói trắng , núi trồng nhiều thêm loại nào, bớt loại nào, đều trông đợi ngày hôm nay.
Chưa đến gần trưa, Khương phu tử và Khương phu nhân ở gần đó quen đường quen lối đến.
Mọi nhiệt tình bước lên chào hỏi.
Khương phu nhân cũng lễ phép chào hỏi từng một.
Khương phu tử ởđi trong sân giống như đang thẩm định, Tống Dập đành theo dẫn ông xem khắp nơi.