Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Chủ Xuyên Không: Mang Kho Hàng Nuôi Nhãi Con Vượt Nạn - Chương 272

Cập nhật lúc: 2025-06-24 02:47:32
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù hai cũng thương nhưng so với mấy đất, bọn họ vẫn lời!

Còn những kẻ đất, bình thường chúng đều ức h.i.ế.p những bán hàng rong, đầu tiên gặp kẻ cứng đầu như ! Đám đều đánh đến nỗi còn răng.

Bọn họ đánh một trận, giờ còn bọn họ kể mặt , chúng càng chịu nổi. Khi chúng ngoài làm ăn chẳng lẽ đều cần mặt mũi ? Như bọn chúng còn làm ăn thế nào ?

Tên đại ca cầm đầu cố gắng dậy, chỉ Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh: “Được, hôm nay chúng dẫn theo ít , coi như chúng chịu thua, tiên thuê sạp hôm nay cần nữa, hai tiểu tử các ngươi chờ đó, giỏi thì còn đến đây, xem tìm g.i.ế.c c.h.ế.t các ngươi !"

Nói xong, mấy chật vật tản ral

Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt vội vàng giúp dọn dẹp xe đẩy, may mà Ngọc Nương cất tạm thảo dược và da thú của Tống thúc gian. Chỉ tiếc là nửa giỏ phật thủ còn rơi xuống đất, những quả còn hơn một chút cũng những dân hiếu kỳ nhặt sạch.

Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh còn đưa tay nhặt, Cố Tâm Nguyệt vội ngăn : "Thôi, đừng nhặt nữa, vốn dĩ cũng còn nhiều, chúng về sớm thôi."

" da thú của Tống thúc và thảo dược của Ngọc Nương vẫn kịp bán!" Cố Tam Thanh lẩm bẩm.

"Hôm nay kịp , để , chúng về ." Tống Dập cũng bước khuyên nhủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-272.html.]

Những tên côn đồ bỏ chạy vẫn rõ lai lịch, lỡ như chúng bỗng nhiên tìm , đánh úp bất ngờ thì bọn họ làm thế nào? Mặc dù đường , Cố Tâm Nguyệt giúp xử lý đơn giản vết xước mặt của hai , vết sưng cũng giảm bớt, nhưng khi trở về núi, những còn vẫn giật .

Việc bọn họ đến một tòa thành xa lạ để kinh doanh vốn dễ dàng, huống chỉ bây giờ là thời loạn.

Thật sự là sợ điều gì thì điều đó đến.

Mặc dù Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh đều khăng khăng rằng đối phương chỉ là đang hù dọa, hề tay đánh , nhưng vẫn khỏi lo lắng.

Cố Tâm Nguyệt thấy , đành an ủi: "Nếu thì chúng đến Tây Thị bán hàng nữa!"

"Sao thể như thế ? Chúng vất vả lắm mới tìm một vị trí , một khách hàng còn đang xếp hàng đợi ở Tây Thị để mua dưa hấu của chúng đấy." Cố Tam Thanh đồng ý .

"Không đến Tây Thị, chúng đổi chỗ khác cũng ." Cố Tâm Nguyệt lên tiếng khẳng định: "Các ngươi phát hiện , những đến mua dưa hấu, phần lớn đều là phụ trách mua sắm của các gia đình quyền quý, ngay cả những sống ở các gia đình bình thường ở gần đó cũng chỉ mua một quả để ăn thử, vì bày hàng ở Tây Thị, chúng tự giao tận nơi, như lẽ cũng ."

Nghe , Tống Dập gật đầu: " , cách , nếu , chúng thể nghĩ cách khác, thì thể thử đến tửu lâu, giá thấp hơn một chút cũng ."...

Hai ngày , vết bầm tím mặt Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh Ngọc Nương chữa khỏi, thấy gì nữa.

Bốn một nữa lên đường đến phủ Thanh Châu.

Loading...