Cố Nhị Dũng đầu nàng, nở một nụ : "Ta , , ... ôi, em vứt mấy quả dưa sang một bên?"
"Nhị ca, mấy quả ca hái đều là dưa non...
Cố Nhị Dũng ngượng ngùng gãi gáy, đúng là nhất thời mất bình tĩnh: "Xin , mấy quả coi như bỏ ."
"Bỏ mấy quả dưa gì to tát, ruộng vẫn còn nhiều lắm, nhưng nhị ca hiểu rằng, và dưa giống , lỡ mất chính là lỡ mất." Cố Tâm Nguyệt khuyên nhủ. "Vậy... xem, làm ?" Cố Nhị Dũng hối hận , đúng là chút bốc đồng.
"Hay là ca cũng để Ngọc Nương xem thử, nếu thực sự vấn đề nên uống thuốc thì uống thuốc, nên điều trị thì điều trị, nếu thực sự chữa , ca cứ thẳng với Thanh Hoan cô nương, ca hỏi nàng , làm nàng để ý ?" Cố Tâm Nguyệt kiên nhẫn khuyên nhủ.
"Được, cứ theo lời , ngày mai sẽ tìm Ngọc Nương giúp ca xem thử, mặt mũi gì đó cũng cần nữa." Cố Nhị Dũng vỗ đùi . ", đây mới là nhị ca mà !"
" , , vê phía Thanh Hoan, đừng với nàng , chờ Ngọc Nương chẩn đoán xong tự tìm nàng , để suy nghĩ thêm."
"Được."
Hai xong, đều cảm thấy nhẹ nhõm.
Sau đó bọn họ cầm theo mấy quả dưa non xuống núi.
Mặc dù dưa hấu nhiều vô kể nhưng Cố Nhị Dũng vẫn thấy tiếc khi vứt .
Cố Tâm Nguyệt đành mang về, phần ruột dưa để làm tương dưa, còn vỏ dưa thì lột xào.
Tối hôm đó, đều ăn một bữa vỏ dưa xào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-255.html.]
Còn sắc mặt của Tống Thanh Hoan trong bữa tối vẫn bình thường, vẻ như Tống Chính Quang vẫn kịp tìm nàng chuyện.
Nghĩ đến đây, Cố Nhị Dũng khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Sáng ngày hôm .
Ngọc Nương mời đến từ sớm, cửa, nàng bữa sáng thịnh soạn mà Hứa Thị chuẩn riêng cho nàng làm cho ngạc nhiên.
Nhìn Hứa Thị thần bí, Ngọc Nương khỏi hỏi: "Hứa tỷ, ngươi bày tiệc Hồng Môn Yến làm gì ?”
Hứa Thị trách móc: "Không đến nỗi, chỉ là khi ăn cơm nhờ ngươi xem giúp một chút thôi."
"Ồ, còn tưởng chuyện gì chứ, chuyện nhỏ thôi mà."
Ngọc Nương vui vẻ dùng bữa sáng, nhướng mày : "Nói , ngươi khỏe chỗ nào ? Hôm nay nhất định giúp ngươi thuốc đến bệnh trừ."
Hứa Thị : "Không , là lão nhị nhà , đây phu thế nó cưới mấy năm mà động tĩnh gì, nghĩ nó vấn đề gì , nhờ ngươi xem giúp?” "Ngươi Cố Nhị Dũng , thích Thanh Hoan cô nương ? Sao thế? Lão già họ Tống sợ hẳn vấn đề về sức khỏe nên đồng ý ?" Ngọc Nương tám chuyện.
"Lão già họ Tống thì , chủ yếu là nhi tử , chuyện thành , xem y thuật của Ngọc Nương , nếu ngươi thể chữa khỏi bệnh ẩn của nhi tử , ngươi chính là đại ân nhân của chúng cả nhàI" Hứa Thị khoa trương .
"Không đến nỗi, đến nỗi, như thành cái gì chứ?” Ngọc Nương vội xua tay: "Ngươi cứ gọi Nhị Dũng đến đây để xem ."
Một lát , Hứa Thị dẫn Cố Nhị Dũng đến.
Cố Nhị Dũng đó, cao to nhưng khi nghĩ đến việc để Ngọc Nương giúp xem bệnh, chút ngượng ngùng, cứ gãi đầu mãi, suýt nữa thì bỏ cuộc.