Nhân lúc , ba Cố Nhị Dũng nhanh chóng phân chia thịt lợn theo từng vị trí, cẩn thận đựng rổ cất .
Cố Tâm Nguyệt lựa chọn, nàng cất một thịt lợn tươi, sườn, xương lớn và chân giò trong gian. Dù thì gian còn bảo quản hơn tủ lạnh. Nàng thể để dành từ từ ăn.
Những thứ còn là lòng lợn, dày lợn, gan lợn, đầu lợn, đuôi lợn và ruột già lợn, nàng định lát nữa sẽ dọn làm để ăn, nếu những thứ để trong gian sẽ sạch lắm. Sau khi nàng dọn xong những thứ , món tiết canh trong nồi cũng hầm xong.
Cố Tâm Nguyệt gọi rửa tay ăn cơm .
Nước xương hầm thơm, cùng với dồi tiết mới làm, thịt ba chỉ béo ngậy. nổi bật nhất kể đến món dưa cải làm từ bắp cải đó, vị chua thanh hòa quyện nước dùng, thể giải ngấy ngay lập tức.
Mọi trực tiếp trong bếp vây quanh nồi lớn ăn. Ăn hết một bát, thể tiếp tục múc nữa, tiện lợi, nóng hổi.
Một nồi lớn tiết canh hết sạch, cũng ăn thoải mái. "Hôm qua còn thịt ăn, ai ngờ sáng sớm nay ăn thịt lợn tươi !" Cố Tam Thanh ăn ba bát, vẫn thấy thòm thèm.
Trong nồi vẫn còn, tiếc là bụng ăn nổi nữa.
Giá mà bụng thể tự động to nhỏ thì mấy.
"Giết lợn quả thực đáng sợ nhưng thịt đúng là ngon thật, thơm quá." Tử Du nũng nịu với Cố Tâm Nguyệt.
"Giữ bụng , trưa còn dọn nhiều thịt nữa!" Cố Tâm Nguyệt với cô bé.
"Vâng, !" Tử Du ngoan ngoãn đáp.
“ con lợn rừng chạy xuống, chứng tỏ trong núi thực sự động vật nguy hiểm, còn loài nào khác nữa , để phòng ngừa, chúng vẫn nên gia cố hàng rào!" Tống Dập nhắc nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-209.html.]
Hôm nay lợn rừng may mắn rơi bẫy. nếu là một đàn sói thì ? E rằng sẽ dễ chống đỡ như .
Cố Nhị Dũng đặt chén trong tay xuống: "Được, lát nữa và Tam Thanh lên núi chặt ít tre về vót nhọn, chúng sẽ làm hàng rào cao hơn.”
"Được."
Ăn no thì làm việc mới .
Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh lên núi chặt tre. Cố Đại Sơn tiếp tục ở nhà đóng bàn ghế.
Cố lão đầu luôn mong mỏi trông lúa nước, nên ông kịp chờ đợi mà dẫn Tống Dập tìm một sườn đồi gần đó để chuẩn khai hoang.
Hứa Thị và Tống Thanh Hoan thì giúp Cố Tâm Nguyệt làm sạch lòng lợn.
Đầu lợn và đuôi lợn khá dễ làm sạch. Cố Tâm Nguyệt dùng lửa đốt sạch lông bề mặt, lấy các loại gia vị lớn từ gian phối thành gói gia vị, định trực tiếp làm món thịt đầu lợn và đuôi lợn hầm.
Thịt lợn rừng dai và mùi hôi hơn lợn nhà. Vì Cố Tâm Nguyệt cố tình cho nhiều gia vị, đun sôi lửa lớn dùng lửa nhỏ để hầm.
Ruột già lợn và dày lợn thì nàng dùng tro cỏ giữ mấy ngày đốt lửa để rửa sạch.
Nàng rửa sạch trực tiếp ở suối, đó cho rượu gia vị xoa bóp và ướp một lúc, cuối cùng Cố Tâm Nguyệt mới cho nồi hầm cùng.
Lòng lợn thì nàng rửa sạch bỏ phần màu trắng bên trong , cắt thành miếng, thêm hành, gừng, rượu, gia vị, bột năng trộn đều để ướp đó xào luôn.
Còn gan lợn, lát nữa nàng cũng sẽ xào như Vậy.