“Tìm đường thuận lợi ? Sao giờ mới về?" Cố Tâm Nguyệt vội vàng rót nước đưa cho ba .
"Rất thuận lợi, nãy đường về, nhị ca bắt hai con thỏ nên mới chậm trễ một chút." Tống Dập uống một hết cốc nước ấm Cố Tâm Nguyệt đưa tới, mới giải thích với nàng.
Thấy Cố Nhị Dũng xách hai con thỏ từ trong ba lô , ánh mắt ba hài tử khỏi sáng lên.
Tử Du vội vàng chạy tới bằng đôi chân ngắn ngủn, cẩn thận vuốt ve đôi tai thỏ: "Mẫu ơi, con thỏ trắng mập mạp dễ thương quá, Tử Du nuôi thỏ."
Cố Tiểu Võ thấy con thỏ béo như thì chút đau lòng: "Hiếm khi thấy con thỏ nào béo như , nướng lên chắc chắn ngon."
Tử Du đầu Cố Tiểu Võ sắp chảy nước miếng, Cố Tâm Nguyệt: "Mẫu , thỏ nướng ngon ?”
"Ừm, con thỏ béo như đặt lửa nướng vàng, rắc thêm gia vị đặc biệt của mẫu , chắc chắn sẽ thơm." Cố Tâm Nguyệt trêu chọc.
Khuôn mặt tròn vo của Tử Du nhăn , một lúc lâu , cuối cùng cô bé cũng buông : "Vậy thì nướng cả hai con ." Mọi ồ lên.
Tử Du thấy khỏi đỏ mặt.
Tống Dập an ủi: "Vừa nãy phát hiện một ổ thỏ nhiều con, bây giờ mới đầu xuân thể bắt hết nên mới chọn hai con béo nhất, đợi định chúng sẽ tiếp tục bắt cho con nuôi nhé."
"Tuyệt quá!" Tử Du cuối cùng cũng yên tâm, như , một lúc nữa, cô bé thể vô tư ăn thỏ .
Cố Nhị Dũng thường xuyên lên núi bắt thỏ, nhanh lột da, lấy thịt đưa cho Cố Tâm Nguyệt, còn da thỏ thì giữ .
Bữa tối thịt thỏ nướng, chỉ cần nấu thêm chút cháo, hấp nóng bánh bao là xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-199.html.]
Ngày hôm , ăn sáng xong, liền sớm sửa soạn hành lý, chuẩn lên đường đến đích.
Vì hôm , ba chọn một con đường tương đối dễ , cỏ dại hai bên cũng dọn dẹp đơn giản. Vì , mặc dù là lên núi nhưng đường ởi khó như tưởng.
Lúc đến gần giữa trưa, trèo lên đỉnh sườn núi.
Đứng đỉnh núi xuống hướng thôn Lê Hoa. Quả nhiên, một vùng đất bằng phẳng ngay trong thung lũng, bên cạnh còn một con sông nhỏ uốn lượn chảy qua. Mọi khỏi mừng rỡ.
Không ai ngờ rằng giữa những ngọn núi trùng điệp một nơi khéo léo như !
như Cố Nhị Dũng , nơi thích hợp để trốn tránh thiên tai.
Mọi vốn đang thở hồng hộc bỗng nhiên thêm tỉnh thần!
"Chúng ăn tạm chút lương khô, cố gắng đến đó nghỉ ngơi đàng hoàng!" Hứa Thị đề nghị.
" , thì vẻ gân nhưng thì xa đến mức nào, chúng vẫn nên tranh thủ đến sớm khi trời tối." Cố lão đầu cũng sốt ruột . Vì , Cố Tâm Nguyệt trực tiếp lấy những nắm cơm làm đó từ trong túi , để ăn cùng với nước nóng.
Bữa sáng là do Hứa Thị và Cố Tâm Nguyệt cùng chuẩn .
Thấy Hứa Thị cũng đang ăn cơm nắm mà gì, cũng nghi ngờ.
Ăn cơm nắm xong, vội vã lên đường đến đích!
Theo lẽ thường, với và hành lý nhiều như , dù nhanh thì cũng mất một ngày. một mạch như , thế mà đến nơi khi mặt trời lặn.
Mọi đến nơi, tất cả đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.