" , may mà năm ngoái khi gieo hạt mùa thu, cắn răng gieo lúa mì, mặc dù đói cả một mùa đông nhưng núi sắp nảy mầm , ăn rau gì mà ?”
Tống Dập xong với , liền chắp tay dẫn theo Cố Tâm Nguyệt rời .
Đợi hai , một bắt đầu thì thầm: "Các ngươi phát hiện ? Hai Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt hề gầy chút nào, thấy sắc mặt bọn họ hồng hào lắm."
"Hừ, cái thì tính là gì? Ngươi thấy hai hài tử , sáng nay khi hai phu thê đưa hài tử đến nhà họ Cố, thấy rõ ràng, các ngươi còn nhớ hai hài tử đó gây như que củi , bây giờ đứa nào cũng trắng trẻo mập mạp."
"Ngươi cũng xem, nhà thu hoạch mùa thu bội thu, bán hạt dễ kiếm ít bạc, thể giống như chúng ?"
"Nói thì nhưng là tự dựa bản lĩnh kiếm , chúng đỏ mắt gì chứ?"
"Hừ, gì ghê gớm, chỉ hai mẫu ruộng đó, thu hoạch mùa hè liệu sẽ bao nhiêu? Mùa thu năm nay chúng cũng tranh thủ lên núi nhặt hạt dẻ, chắc ai sống sung sướng hơn ai."
Cố Tâm Nguyệt theo Tống Dập đang sải bước về phía , hai thấy tiếng bàn tán phía .
Cố Tâm Nguyệt nhớ lời của thôn dân nãy, nàng khỏi cau mày, chìm suy ngẫm.
Nếu trận tuyết mùa xuân sắp tới, năm nay lẽ sẽ là một năm mùa.
tuyết mùa xuân đến, những cây lúa mì mới xanh sẽ đóng băng chết.
Mà mùa màng đất coi như còn chút hy vọng nào.
Tống Dập nhận tâm trạng nàng đang xuống dốc, vội vàng chậm bước chân , nhẹ giọng hỏi: "Nàng thấy những gì lúc nãy gì ?"
"Không , chỉ thấy thời tiết mấy hôm nay chút kỳ lạ, về ấm lên quá nhanh, khiến cảm thấy bất an." Cố Tâm Nguyệt bình tĩnh giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-161.html.]
"Quả thật là như ." Tống Dập , cũng chìm suy ngẫm.
" , vẫn tên của ?" Cố Tâm Nguyệt đổi chủ đề hỏi.
"Tống Thanh Hoan, là tên do mẫu đặt cho." Nói đến đây, gương mặt Tống Dập cũng thoáng hiện lên sự vui vẻ. Cố Tâm Nguyệt , khẽ ngạc nhiên trong chốc lát.
Cái tên như , xem mẫu của Tống Dập cũng là một nữ tử tâm thường?...
Buổi trưa mùa xuân ấm áp.
Hai cứ như , qua một thôn trang tới một thôn trang khác.
Hai trò chuyện vê một chuyện qua của Tống Dập, còn một chuyện thú vị trong thôn.
Không từ lúc nào, cả hai đến cửa nhà của .
Tống Dập bước lên một bước gõ cửa.
Một lúc , một phụ nhân 30 tuổi đến mở cửa.
Cửa chỉ mở hé, thấy hai lạ mặt, nàng khỏi cảnh giác: "Các ngươi tìm ai?"
Tống Dập chắp tay: "Ta là Tống Dập ở thôn Lê Hoa, chúng đến thăm của , Tống Thanh Hoan.”
"Ồ, các đến đúng lúc , hôm nay nàng lên trấn , ở nhà, nam nhân trong nhà hôm nay cũng đều ngoài , tiện tiếp đón các ngươi, xin mời về ." Nói xong, phụ nhân đó định đưa tay đóng cửa .
Cố Tâm Nguyệt đẩy cửa , nở nụ nhàn nhạt: "Ngươi là đại tẩu của Tống Thanh Hoan ? Chúng một đường đến đây, khát, thể uống một ngụm ?”