Dù nó cũng là một sinh mệnh, Tống Dập cứu nửa đêm, một một chó sưởi ấm cho trong đêm tuyết, cũng là duyên phận.
Huống chi khi mới đến, Cố Tâm Nguyệt từng hứa với Hoài Cẩn sẽ nuôi cho nó một con chó.
Trận tuyết lớn kéo dài suốt một đêm, đến khi trời sáng, tuyết bên ngoài phủ đến bắp chân.
Mãi đến khi mặt trời lên, tuyết đường tan bớt, Tống thúc mới thong thả đánh xe bò trở về thôn.
Nghĩ đến một đồng bạc mà Tống Dập để hôm qua, Tống thúc đến thôn vội vàng mang đến trả.
Ai ngờ còn trả bạc, Cố Tâm Nguyệt kéo uống một chén cháo gừng đường đỏ, lúc mới ấm áp trở về nhà. ...
Hai ngày là "ngày giỗ" của mẫu và chính thê của Tống Dập.
Mùa đông giá rét, cộng thêm Tử Du mới khỏi cảm, Tống Dập chủ động đề nghị một lên núi cúng bái, để Cố Tâm Nguyệt và hai hài tử ở nhà.
Cố Tâm Nguyệt cũng đối mặt thế nào nên vui vẻ đồng ý ở trông hài tử.
Nàng chuẩn một ít điểm tâm, để Tống Dập mang theo.
Cố Tâm Nguyệt nhớ mang máng, trong nguyên tác, mẫu của Tống Dập hình như chỉ là lạc, mãi đến khi Tống Dập lên chức cao, mới vô tình tìm .
tình tiết cụ thể thì nàng nhớ rõ.
Nàng cũng manh mối gì, chỉ thể tự ghi nhớ, cơ hội sẽ giúp tìm.
Còn về chính thê của , trong sách chỉ đề cập sơ sài vài nét, Cố Tâm Nguyệt gì vê sở thích của nàng .
Vì , nàng làm một đĩa bánh hạt dẻ, một đĩa bánh táo tàu đường đỏ theo sở thích của . Cũng coi như Hoài Cẩn và Tử Du bày tỏ một chút tấm lòng.
Thấy nàng chuẩn nghiêm túc, Tống Dập mấy thôi.
Có lúc cho nàng sự thật.
lời đến miệng, im lặng nuốt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-152.html.]
Lỡ như khiến nàng sợ chạy mất thì ?
Kiếp , đối xử với nàng .
Cuối cùng nàng cũng sống một , thôi thì đừng nghĩ đến chuyện cũ nữa. Tống Dập do dự một lát, bỏ .
Thấy nhíu mày gì, Cố Tâm Nguyệt tưởng rằng hôm nay vui.
Nàng khỏi cảm thấy chua xót.
Chậc.
Nàng ghen tuông với một khuất thì gì chứ? Ghen ăn tức Ở cái gì?
Cố Tâm Nguyệt bất lực lắc đầu, bật .
Mãi đến khi sự thật, Cố Tâm Nguyệt mới hiểu rằng đây chỉ là một trong những nàng tự ghen với chính .
Tống Dập , Cố Tâm Nguyệt liên bếp.
Nàng lén lút lấy một ít sữa và đường trắng từ gian , lấy thêm một ít bột mì và trứng.
Hôm nay là ngày giỗ của mẫu Tống Dập và chính thê , nhưng cũng là sinh thần của hai hài tử.
Để Tống Dập buồn, Cố Tâm Nguyệt định nhân lúc nhà, lén làm cho hai hài tử một chiếc bánh nhỏ.
Không lò nướng, máy đánh trứng, nàng chỉ thể dùng tay.
Bánh hấp cách thủy trông bằng bánh hiện đại nhưng mùi thơm thì hấp dẫn. Để tăng thêm phần mắt, Cố Tâm Nguyệt lén lấy từ gian mấy quả dâu tây, rửa sạch cắt thành từng miếng nhỏ, trang trí lên bánh.
Cuối cùng, nàng còn nấu một nồi canh gà, luộc ba chén mì trường thọ.
Ba mẫu tử ăn trưa sớm.
Hoài Cẩn và Tử Du chén mì mặt, nước dùng gà đậm đà, bên còn phủ trứng chiên vàng ươm, rau bina xanh mướt, khỏi thèm thuồng.