Thấy vẻ mặt của Tân thiếu gia giống như dối, ông chủ Diêu lập tức đáp : "Ồ ồ, đúng , mời Cố nương tử lên lầu nghỉ ngơi , tìm ông chủ của chúng ."
Cố Tâm Nguyệt quen đường quen lối dẫn theo một lớn hai nhỏ lên phòng riêng lầu.
Một lúc , Tần Tranh mới dẫn theo A Tùng đến.
Sau khi suy nghĩ sâu sắc chuyện lân , Tân Tranh tự thấy điều chỉnh tâm trạng.
Gặp Cố Tâm Nguyệt, cũng bình tĩnh hơn nhiều so với . Đầu tiên, cung kính chắp tay chào Tống Dập, đó mới mở lời: "Lần đường đột phái đến thôn Lê Hoa, làm phiền nhiều, mong hai vị lượng thứ."
Tống Dập cũng đáp : "Không , chỉ là xin vì khiến các ngươi chạy một chuyến công cốc."
"Là thế , đây lấy công thức làm hạt dẻ rang đường của Cố nương tử, món ưa chuộng ở phủ Thanh Châu, nghĩ đến món cao lê thu mà Cố nương tử làm đây, thể xin công thức ?" Tần Tranh sang hỏi Cố Tâm Nguyệt.
Cố Tâm Nguyệt trâm ngâm một lát, vẻ bất ngờ khi nhắc đến công thức làm cao lê thu lúc .
Dù đó cũng là chuyện từ lâu .
Ban đầu, nàng định bán công thức làm cao lê thu, nhưng từ khi kiếm tiền thể mở rộng diện tích gian, nàng cũng từng động lòng.
Đặc biệt là vị thiếu gia họ Tần , giàu tới mức nứt đố đổ vách, thể chính là ứng cử viên một để bán công thức.
Thần tài đích thực.
Thật cách làm cao lê thu cũng khá đơn giản, đương nhiên thể so sánh với tầm quan trọng của công thức bột tạo hương , dù thì bây giờ cũng thể kinh doanh cao lê thu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nu-chu-xuyen-khong-mang-kho-hang-nuoi-nhai-con-vuot-nan/chuong-138.html.]
Cố Tâm Nguyệt suy nghĩ một lát, gật đầu : "Nếu Tần công tử thực sự xin công thức làm cao lê thu, chúng thể thương lượng , chỉ là giá trị của công thức cao hơn hạt dễ rang đường nhiều."
Ý của lời , cần cũng hiểu.
Tân Tranh mỉm , nàng nghiêm túc chuyện tiên bạc quả thực chút giống một nào đó, cũng chẳng trách đây nhầm lẫn.
Hắn dừng một chút, mới bình tĩnh : “Đương nhiên, công thức làm cao lê chưng thu, Tần mỗ nguyện trả 100 lượng để mua, quy tắc vẫn như ."
Cố Tâm Nguyệt hít một thật sâu, nàng vốn tưởng rằng thể bán 70-80 lượng là lắm .
Không ngờ trực tiếp trả giá 100 lượng.
Chẳng lẽ thật sự là...
Cố Tâm Nguyệt cố kìm nén khóe miệng cong lên, nàng sang Tống Dập, hai .
Trong mắt Tống Dập, nàng cũng thấy sự ngạc nhiên đang cố kìm nén. Cố Tâm Nguyệt mỉm , gật đầu : "Được, bán cho Tần công tử với giá 100 lượng."
Trong mắt Tần Tranh thoáng qua sự hài lòng, : "Lần Cố nương tử đích đến đây, lẽ còn mang theo thứ khác chứ?”
Cuối cùng cũng đến chuyện , Cố Tâm Nguyệt cũng giấu giếm, trực tiếp lấy một lọ bột tạo hương từ trong túi đưa cho .
Tân Tranh mở nút lọ, ngửi ngửi, một mùi thơm cay nồng xộc : "Đây là?”
"Đây là bột tạo hương do chính pha chế, bên trong hơn mười loại gia vị và thảo dược, dùng trong nhân thịt, thịt hầm thể khử mùi tanh, tăng hương vị." Cố Tâm Nguyệt bình tĩnh giải thích: "Tất nhiên, nếu tăng hương vị cho món chay, cũng thể cho thêm một ít."