ngọn lửa và tro tàn - chap 4 : khám nghiệm

Cập nhật lúc: 2025-10-03 15:51:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong Phòng pháp y lạnh lẽo, ánh đèn huỳnh quang phủ xuống chiếc bàn inox sáng loáng. Thi thể nạn nhân đặt ngay ngắn, khét của vải cháy sém vẫn còn thoang thoảng.

Tần Sở Vy kéo găng tay, ánh mắt nghiêm túc.

Bên cạnh, Lý Gia Nghi nhanh nhẹn chuẩn d.a.o mổ, khay dụng cụ và sổ ghi chép.

– “Bắt đầu.” – Sở Vy trầm giọng.

Gia Nghi gật đầu, ghi từng chi tiết khi Vy cầm d.a.o mổ.

Bên ngoài lớp kính giám sát, Trịnh Hạo KhiêmThẩm Dật Phong đang quan sát. Dật Phong vốn cảnh sát, nhưng vì hiện trường thuộc phạm vi đội cứu hỏa 3, cảnh sát hình sự mời đến hỗ trợ rõ các tình tiết liên quan đến đám cháy.

Sở Vy thao tác gọn ghẽ, dứt khoát:

– “Nạn nhân nam, 35 – 40 tuổi. Da cháy xém đồng đều. Đáng chú ý, phổi dấu hiệu hít khói.”

Gia Nghi ghi hỏi nhỏ:

– “Ý chị là…?”

– “Anh c.h.ế.t khi ngọn lửa bùng lên.” – Vy đáp lạnh lùng, tiếp tục mổ.

Một nhát d.a.o rạch xuống. Âm thanh kim loại cắt da thịt khiến thực tập sinh gần đó run rẩy. đôi tay  Sở Vy vẫn vững vàng.

– “Có vết siết sâu quanh cổ, bầm tụ máu. Hung khí thể là dây thừng hoặc dây dù. Thời gian tử vong: khi cháy ít nhất hai giờ.”

Gia Nghi gật mạnh, ghi lia lịa.

Sở Vy ngẩng đầu, đôi mắt sắc bén xuyên qua lớp kính, chạm ánh mắt lạnh trầm của đàn ông đang đó.

Khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng đủ để khí lặng .

– “Kết luận sơ bộ: đây tai nạn. Đây là một vụ g.i.ế.c .” – Giọng Vy vang lên dứt khoát, khiến căn phòng lặng như tờ.

 

Bên ngoài, Trịnh Hạo Khiêm chau mày, còn Thẩm Dật Phong chỉ yên, ánh mắt trầm ngâm bóng lưng phụ nữ trong phòng. Anh cảnh sát, cũng pháp y, nhưng tận mắt chứng kiến sự lạnh lùng và bản lĩnh , : phụ nữ hề đơn giản.

Ở ngoài kính, Dật Phong chăm chú, ánh mắt dần tối . Giọng trầm khàn vang lên qua bộ đàm nối phòng:

– “Có manh mối nào về hung thủ ?”

Vy ngẩng lên, liếc một giây, cúi xuống:

– “Đây chỉ mới bắt đầu. chắc chắn… hung thủ mặt ở hiện trường khi cảnh sát đến. Hắn quen thuộc cách bố trí căn nhà. Có thể là quen của nạn nhân.”

Gia Nghi rùng , thì thào:

– “Nếu … thì nguy hiểm.”

Sở Vy tháo găng tay, giọng khẳng định:

– “Không. Nguy hiểm hơn là còn dừng .”

Không khí lặng , chỉ còn tiếng kim loại va chạm. Bên ngoài, ánh mắt Dật Phong dần siết chặt, tia nghiêm nghị lóe lên. Trong lòng vang vọng câu cuối cùng của Sở Vy – như một lời cảnh báo.

, đây chỉ mới là khởi đầu cho một chuỗi vụ án tàn khốc.

Sau gần hai tiếng, cuộc khám nghiệm cuối cùng cũng kết thúc. Gia Nghi mệt rã rời, nhưng vẫn cố dọn dẹp bàn mổ theo đúng quy trình. Cô liếc Vy, thầm nể phục: suốt cả buổi, nét mặt Sở Vy hầu như đổi, chỉ đôi mắt lạnh lùng phản chiếu sự sắc bén đến mức khó ai chịu nổi.

Sở Vy cởi găng, tháo khẩu trang, giọng điềm tĩnh:

– “Ghi biên bản: nguyên nhân tử vong – ngạt cơ học, khi dấu hiệu cháy. Lửa chỉ nhằm che giấu tội ác.”

Gia Nghi nhanh, gật đầu.

Ngoài cửa kính, Dật Phong nắm chặt hai tay lưng. Ánh sáng trắng hắt lên gương mặt , càng nổi bật sự căng thẳng. Khi Vy bước , cả hai chạm mắt .

– “Cô chắc chứ?” – hỏi, giọng khàn khàn, nhưng mang theo sức nặng như xác nhận cuối.

Sở Vy thẳng, né tránh:

– “ bao giờ khi chắc.”

Khoảnh khắc , khí giữa hai căng như dây đàn. Gia Nghi vô tình chứng kiến, liền cúi gằm mặt, giả vờ bận rộn với giấy tờ, nhưng khóe môi nhếch khẽ.

Thẩm Dật Phong gật đầu, chậm rãi:

– “Tốt. Nếu đúng như cô , kẻ vụ sẽ đơn giản. sẽ cho danh sách bộ nhân viên từng khu kho hàng.”

Sở Vy khẽ nhíu mày:

– “Đừng vội. Hung thủ lên kế hoạch kỹ lưỡng thế , chắc chắn sẽ để lộ dấu vết dễ dàng.”

Gia Nghi bỗng xen , giọng nhỏ nhưng rõ ràng:

– “Có khi nào hung thủ chính là quen… trong ngành?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngon-lua-va-tro-tan/chap-4-kham-nghiem.html.]

Câu hỏi khiến bầu khí trầm xuống. Dật Phong sang Gia Nghi, ánh mắt sắc lạnh. Sở Vy cũng sững , chậm rãi đáp:

– “Khả năng đó… thể loại trừ.”

Cả ba lặng vài giây. Bên ngoài, gió đêm rít qua hành lang dài, thổi mang theo cảm giác bất an.

Trong lòng Sở Vy, một dự cảm mơ hồ dấy lên – vụ án , sẽ kéo họ một vòng xoáy nguy hiểm hơn nhiều so với những gì thấy.

Ngay khi khí trong phòng còn đặc quánh bởi sự im lặng, chuông điện thoại bàn vang lên. Âm thanh dồn dập khiến cả ba cùng về phía đó.

Gia Nghi nhanh tay nhấc máy, mở to mắt:

– “Cái gì?... Ở hiện trường kho hàng? Phát hiện thêm một thứ ?”

Sở Vy bước tới, giọng sắc lạnh:

– “Nói rõ.”

Đầu dây bên truyền đến giọng của cảnh sát gác hiện trường, run rẩy:

– “Chúng tìm thấy… một thẻ tên cháy dở. Trên đó… họ của một trong đội cứu hỏa 3.”

Trong khoảnh khắc , tim Vy như ngừng đập. Cô xoay nhanh sang Dật Phong. Anh bất động, đôi mắt sâu thẳm tối , nhưng cơ hàm siết chặt, từng đường gân tay hiện rõ.

Một lặng nặng nề bao trùm.

Vy khẽ thở , ánh mắt nghiêm nghị:

– “Xem , vòng tròn nghi ngờ… bắt đầu khép .”

Dật Phong gì, chỉ thẳng cô. Trong đáy mắt , xen lẫn sự giận dữ, hoài nghi và một nỗi đau mơ hồ mà ai giải thích nổi.

Ánh đèn neon trong phòng pháp y rung lên một nhịp, định – như báo hiệu cho một cơn bão sắp sửa ập đến.

Gia Nghi siết nhẹ cuốn hồ sơ trong tay, giọng chút căng thẳng:

– “Trong đội cứu hỏa 3… bao nhiêu trùng với ký hiệu thẻ tên?”

Ngoài cửa kính, lặng kéo dài cú điện thoại khiến cả ba đều nặng nề. Dật Phong siết chặt bàn tay lưng, cất giọng trầm thấp:

– “Ba . chỉ một kẻ trực tiếp tham gia dập lửa ở kho hàng hôm đó.”

Sở Vy nhíu mày, tiến gần:

– “Ai?”

Thẩm Dật Phong  ngập ngừng một thoáng, thốt :

– “là đồng đội của Triệu Khải Minh .”

Không khí như đông cứng. Sở Vy sững , ánh mắt thoáng tối.

Sở Vy:

– “ nhớ . Ít , tính tình trầm, nhưng ánh mắt… luôn gì đó bất .”

Dật Phong phản ứng ngay. Anh xuống nền nhà, hít sâu một , khẽ gằn từng chữ:

Dật Phong:

– “Ba năm … cũng một vụ cháy. Lúc , Triệu Khải Minh từng điều động đến đó . Hiện trường để một thẻ tên cháy dở. hồ sơ đó khép vội, coi là t.a.i n.ạ.n nghề nghiệp.”

Gia Nghi thoáng rùng , khẽ thốt:

– “Chẳng lẽ… từng tay? Và vụ chỉ là sự tiếp nối?”

Sở Vy siết chặt nắm tay, ánh mắt sáng lên vẻ quyết liệt:

Sở Vy:

– “Không thể trùng hợp. nếu là thật, thì tại để thẻ tên? Ai đó chúng thấy… chính đang cố tình nhử chúng ?”

Dật Phong ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh, giọng khàn khàn:

Dật Phong:

– “Dù thế nào… thì kẻ bước một chân khỏi bóng tối .”

primrose

 

Đêm hôm đó.

Trong phòng việc, Dật Phong bàn, ánh đèn bàn hắt xuống gương mặt sắc lạnh. Trên mặt bàn là danh sách các thành viên, cùng ảnh từng . Mảnh thẻ nhựa cháy dở đặt ngay giữa.

Anh nhắm mắt , lồng n.g.ự.c như siết chặt. Một dự cảm nặng nề, u ám trùm xuống.

 

         

Loading...