Da đầu dựng , ý nghĩ kinh hoàng lóe lên.
"Cậu... thấy lúc nào...?"
"Tới tới ! Tần Hằng tới kìa! Nhìn kìa!"
Câu hỏi ngắt ngang, theo hướng hò reo thấy Tần Hằng mấy đứa bạn đẩy đưa tới.
Tim đập thình thịch hiểu nguyên do, những ngón tay vô thức co .
“Có chuyện gì thế, qua nữa?”
Tần Hằng dừng chân cách biển hoa vài mét, nhất quyết bước thêm nữa, khóe mắt co giật.
Tiếng hò hét càng lúc càng lớn, nhưng vẫn ý định tiến lên.
“Thế là ý gì hả?”
lạnh lùng buông lời:
“Hắn dị ứng phấn hoa.”
Lâm Thông Thông: …
Tần Hằng nhờ bạn cùng phòng chạy đến gì đó với Giang Hiểu. Mặt Giang Hiểu đỏ lên thấy rõ.
Cô gái giữa tâm điểm ném bó hoa tay, bước khỏi vòng hoa, cách Tần Hằng một xa.
Hai trò chuyện, nhưng cách quá xa nên rõ nội dung.
sắc mặt Giang Hiểu tệ, như sắp đến nơi.
Tần Hằng thở dài, môi khẽ động. Đột nhiên Giang Hiểu trợn mắt ngạc nhiên, hình như thất thố thốt lên câu "Trời đất", đó trong đám đông đột ngột sang với ánh mắt phức tạp.
........Nhìn gì, sởn cả gai ốc.
Trên mặt hoa ?
Giang Hiểu hít sâu, sang gì đó với Tần Hằng phất áo bỏ , để đống hoa hồng và tin đồn.
Lâm Thông Thông gãi đầu:
“Thế là xong ? Thành bại thế?”
“.....Cậu hỏi thì hỏi ai? xem thể cống hiến đôi vai rộng của .”
Đám đông thấy kịch vui, liền lục tục giải tán, chỉ còn vài thu dọn đống hoa.
Tần Hằng vẫn im, từ xa sang.
Ánh mắt khó hiểu.
ngẩng lên mắt đối mắt với , tim đập thình thịch, vô thức trốn tránh.
Lâm Thông Thông vẫy tay mặt :
“Đừng nữa Tô Diệp ơi, sợ xông lên đ.á.n.h với Tần Hằng mất. Đi nào, ăn thôi, gặp hoa khôi, vai và n.g.ự.c luôn rộng mở chờ cô đây!”
Dưới ánh xa xăm của Tần Hằng, Lâm Thông Thông lôi rời .
ăn cùng Lâm Thông Thông mà một dạo bước đến khu rừng nhỏ ở góc xa nhất.
Bởi cảm thấy phản ứng của với Tần Hằng thật sự khác thường, trái ngược với , cứ như thiếu nữ si tình .
Chết tiệt, là thiếu niên mới đúng.
xổm gốc cây, nhổ ngọn cỏ, vẩy bụi ngậm miệng, bực dọc vô cùng.
Công tâm mà , nhan sắc Tần Hằng đúng là chê , cái kiểu mà khiến cả nam thanh lẫn nữ tú phố đều ngoái thứ hai.
Tính cách thì ngoài chuyện ghét cay ghét đắng và thích đối đầu với , thì đúng là kiểu thuộc tuýp điềm tĩnh đáng tin cậy.
Dù nhiều ưu điểm thật... nhưng... đáng lẽ ghét chứ nhỉ?
Lắm chuyện, bám dai như đỉa, phiền phức vô cùng.
Còn là đàn ông nữa chứ!
Xanh Xao
Không lẽ... lẽ chỉ vì vài hôn , ngủ chung nửa vời mà cong luôn?
Hay nên uống chút t.h.u.ố.c Bắc?
"Sao một ở đây thế?"
Giọng quen thuộc vang lên đỉnh đầu, giật nảy lên như lò xo.
Thấy là Tần Hằng, tim đập thình thịch kiểm soát .
...
Đừng gióng trống khua chiêng nữa, chậm !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ngoan-nao-bao-boi-cho-anh-hon-mot-cai/chuong-3.html.]
gắng tỏ bình tĩnh, giọng điệu như khi:
" thích thế, dạo thì cản trở gì đến ? Rảnh thật!"
Tần Hằng để ý đến thái độ châm chọc của , tiến thêm một bước, đôi mắt đen láy:
"Hôm qua... định gì còn xong?"
Hôm qua?
Đầu óc bỗng hiện lời Lâm Thông Thông.
Chết chắc.
nuốt nước bọt, dò hỏi:
"Hôm qua... ... gì ?"
Tần Hằng liếc từ đầu đến chân.
"Cậu trêu ghẹo ."
"..."
"Cậu đẩy tường, sờ soạng khắp , còn c.ắ.n cổ, gặm tai ."
Không !
Không... của hiện tại!
"À, còn gọi là chồng ơi, rủ thử hôn xem ."
"Ngừng! Đủ ! Đừng nữa!"
lao tới bịt miệng Tần Hằng, mặt đỏ bừng ngước trời.
Tô Diệp 6 năm , mày trò lưu manh gì thế hả!
Tần Hằng chằm chằm hồi lâu, ánh mắt như thiêu đốt.
từng thấy bối rối đến thế, mặt nóng bừng vì hổ thẹn lẫn tức giận.
Hắn nắm lấy bàn tay đang che miệng của , siết chặt trong lòng bàn tay buông.
"Tô Diệp, em thí..."
hoảng hốt giật tay ngắt lời.
"Không !"
...
"Đã bảo là !"
Trong lúc vội vàng, cuống cuồng biện minh nhưng là lời mồm nhanh hơn não.
"Đừng ảo tưởng nữa! Sao thể thích chứ? Tự phụ đến thế là cùng, tưởng là ai? Thần Tài ?"
"Anh rõ mà, từ nhỏ ghét , mặt dù một giây, chỉ mong tránh xa tám vạn dặm!"
"Anh... đừng tìm nữa, phiền lắm."
Lắp bắp xong một tràng dài, chẳng dám biểu cảm của Tần Hằng, mà đầu bỏ chạy ngay.
Tần Hằng sững như tượng.
ngoảnh , cúi gằm mặt bước hối hả, suýt đ.â.m mấy , lí nhí xin .
Đầu óc rối bời trở về ký túc xá, kê ghế lặng thinh mười phút.
Máu nóng trong dần nguội lạnh.
Lát , "chà" một tiếng, nhắm mắt tát lên miệng .
Cái miệng c.h.ế.t tiệt, nhảm cái gì thế?
Độc địa đến mức gần như ác ý .
Tần Hằng trêu chọc gì mày , cần gì công kích cá nhân thế?
Trông như thằng hề, mất mặt t.h.ả.m hại.
thừ thêm lát, đá giày cởi áo khoác trèo lên giường, chui chăn trùm kín đầu.
...
Để lúc khác xin .
soạn sẵn trong đầu một bài diễn văn dài hai trăm chữ, lẩm nhẩm tập dượt mấy . Sau khi chuẩn kỹ càng, quyết định tìm Tần Hằng xin .
mấy ngày liền, chẳng cơ hội nào.