Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 84: Hội ngộ

Cập nhật lúc: 2025-09-27 13:21:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con của Hắc Sơn Dương cái tát hất văng mấy mét, lăn lóc mặt đất, cho đến khi đ.â.m một cái cây to lớn đến mức hai ôm mới xuể thì mới dừng . Mẫu Thần đang nổi giận, nó dám hé răng nửa lời, chỉ đành tủi núp cây, cử chỉ đều toát lên vẻ cay đắng khó thành lời.

Xúc tu cũng dừng ở đó, nó thuận theo lực vung sang hướng khác, mạnh mẽ quất về phía Nyarlathotep đang xem kịch vui vẻ. kẻ dường như đoán điều , thờ ơ nghiêng tránh né.

"Ôi chao." Anh một cách nhẹ nhàng: "Shub-Niggurath vẻ nóng tính đấy."

... Thật thể tin thể những lời !!

Bất kỳ Tà Thần nào khác mà gặp chuyện hổ như lẽ đều sẽ dễ dàng bỏ qua. Lâm Dữu dám cá rằng nếu chính mắc kẹt thì cũng sẽ nổi cơn tanh bành. thật may là chuyện đó xảy với , Nyarlathotep hãm hại nhà thì một phát ăn ngay, hãm hại một cách thanh tao thoát tục và dễ dàng đến mức khiến khỏi suy nghĩ liệu trở về tính sổ .

Thôi, dù cũng cần cô lo lắng.

Trước khi gây rắc rối lớn hơn, xúc tu cuối cùng của Hắc Sơn Dương rừng sâu cũng đến giới hạn.

Dù hận thể treo cổ những kẻ tội đồ lên đánh, nó cũng chỉ đành tạm thời thỏa hiệp. Ngay khoảnh khắc chất nhầy nhụa màu đen biến mất trong khí, vết nứt vô hình chậm rãi khép , thứ trở bình yên.

Đa tín đồ há hốc mồm, vẫn dám tin chuyện. Họ thậm chí còn để ý đến việc mũ trùm đầu của rơi xuống trong hỗn loạn, để lộ bộ khuôn mặt.

... Kỳ lạ. 

Lâm Dữu nấp bụi rậm, chút nghi hoặc đánh giá những .

Trong các giáo đồ, nam giới chiếm đa . Trước đó, đầu tiên hét lên là một nữ tín đồ, nhưng lượng nữ giới chỉ vài ba . Theo lý thuyết, một phần biểu tượng của Shub-Niggurath là sinh sản, cho nên mới danh hiệu " của muôn ngàn con cháu". Lẽ cũng ít sùng bái là phụ nữ, như bà Landon đây là vì động cơ từng quỳ lạy nó.

Sự chênh lệch lượng nam nữ của những tín đồ , khỏi khiến nghi ngờ là còn nội tình gì khác.

đúng lúc Hắc Sơn Dương vung tay khi rời , bọn họ cũng chú ý đến mấy đang bụi cỏ và cây cối. Chim Shoggoth vẫn đang lượn lờ đầu và rít lên, khó để tưởng tượng ai là chủ mưu , thấy chỗ dựa duy nhất thể trông cậy cũng thể đáp lời cầu khẩn của bọn họ nữa, ai hoảng sợ kêu lên một tiếng, chui rừng.

Liên tiếp, những giáo đồ còn bảo tính mạng của sợ hãi ngoái đầu động tĩnh bên , vội vàng chạy trốn bóng tối tránh xa ánh lửa.

"Có đuổi theo ?" Nyarlathotep đầu , lịch sự hỏi một câu.

"Không cần ." Lâm Dữu : "Đằng nào cũng chỉ là đám lâu la."

Nhìn cái dáng vẻ trốn chạy thì chẳng ai đáng tin cậy cả, cô vốn dĩ còn ôm chút hy vọng đàn ông dẫn đầu yêu cầu bọn họ im lặng, kết quả là thấy mất hết chỗ dựa thì chạy còn nhanh hơn ai hết. Muốn hỏi cũng hỏi chẳng cái gì, bắt cũng chỉ tốn thời gian.

Bây giờ thứ thực sự cần chú ý là cái kẻ còn đang ôm cây .

Nyarlathotep cũng chỉ lịch sự hỏi thêm một câu, việc dựa hứng thú của , căn bản cũng thực sự đuổi theo. Lúc uể oải ngáp một cái, tựa cái cây bên cạnh, bắt đầu tiếp tục ăn dưa xem kịch vui.

Con của Hắc Sơn Dương tổng kết cuộc đời bi thảm của như thế nào.

Mấy năm nhốt gác xép chịu đựng tủi nhục, thể duỗi xúc tu, thể duỗi móng, mãi mới sắp thành chuyện lớn thì một mồi lửa thiêu rụi. Bây giờ thì còn thảm hơn, mới sống hơn nửa tháng ngày vui, nghi thức thỉnh thần mà nó tổ chức phá hỏng tan tành, bản nó còn Mẫu Thần trách mắng.

Sau đừng mặt khắp nơi hành động, chỉ cần nghi thức nó tham gia, Mẫu Thần e rằng cũng chắc nể mặt giáng lâm, điều thật sự là... thật sự là...

Cái cây vốn dĩ đ.â.m cho rung rinh, lúc sự quấn quýt lặp lặp của nó càng phát tiếng "răng rắc răng rắc". Lại ngẩng đầu lên, thấy đang tiến đến gần, con của Hắc Sơn Dương mắt mà cũng trợn trừng cả mắt .

"Không chỗ nào khác để ?" Lâm Dữu híp mắt hỏi.

Con của Hắc Sơn Dương: "..."

Nó cứ gặp phụ nữ gặp chuyện lành gì!

Đôi móng ngắn ngủn cào mặt cỏ, con của Hắc Sơn Dương chậm rãi dậy. Trên cơ thể nhầy nhụa như cục bột mấy cái miệng đồng thời giận dữ há khép , chất lỏng màu nâu xanh nhỏ giọt xuống tích tụ thành một vũng chân. Nó đồng thời vung vẩy mấy cái xúc tu, gầm gừ đe dọa, hận thể g.i.ế.c cô tính .

"Nghĩ cho kỹ ." Cô : "Bây giờ giống như tình hình ."

Lần chơi trò chơi lâu, việc khai thác năng lực vẫn còn ở giai đoạn đầu, cái tên còn coi là BOSS lúc đó đuổi theo cũng còn cách nào khác chỉ đành trốn chạy.

Còn thì...

Phía cô, chim Shoggoth và Hunting Horrors xoay nó như chong chóng đồng loạt đáp xuống, thỏa thích uống m.á.u tươi bên cạnh bàn thờ tan vỡ. Còn Nyarlathotep đang tựa cây, khi con của Hắc Sơn Dương đảo mắt quanh thì liền tươi rói, còn thiện vẫy tay với nó.

Con của Hắc Sơn Dương: "..."

Người, đông thì ghê gớm lắm hả?!

Khoảnh khắc đó, dù hiểu ngôn ngữ, mà Lâm Dữu cũng đoán suy nghĩ chất chứa trong lòng nó. Giữa tiếng lắc đầu cảm thán "tặc tặc" của đầu lâu, cô chậm rãi rút một tấm thẻ, hiệu rằng thể tăng thêm.

Xin , nhiều thẻ bài thì gì cũng thật đấy.

"Nói chung, tự liệu mà nhé?"

*

Thảm quá.

Cảnh Thanh Hà nghĩ.

Thật sự quá thảm.

Nghĩ kỹ , lúc mới chơi game , chỉ theo ý , căn bản ngờ rằng sẽ ngày kêu oan cho quái vật. Mà bây giờ, cái cảm xúc gần như là đồng tình xuất hiện ngày càng thường xuyên hơn.

Đời , quả thật kỳ diệu.

... Hay đúng hơn, tất cả đều là công lao của chị đại.

"Nếu lúc đó thêm tí thẻ nữa thì là động tay động chân , chị Dữu." Cậu ngẫm mà tặc lưỡi: "Bỏ lỡ một tấm SSR, nghĩ vẫn thấy lỗ."

Lâm Dữu phì .

Thu Vũ Miên Miên

Thằng nhóc giờ đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-84-hoi-ngo.html.]

" định ."

.

"Chưa đến tốn công vô ích, thu về cũng dùng ."

Mấy Ngoại Thần cần tín ngưỡng và cúng bái, hai bên căn bản thể giao tiếp, càng thể cô mà gì đó. Nyarlathotep là duy nhất thể giao tiếp với con , việc khiến cùng hành động phần lớn cũng là vì tính cách của khác hẳn với những Tà Thần khác. Dù là , cũng chỉ hứng thú thì mới nguyện ý giơ ngón tay út giúp đỡ, lúc khác hứng thú thì đừng hòng.

thì...

Lâm Dữu tấm thẻ bài trong tay.

Có cái là đủ , cũng coi như bù đắp phần nào tiếc nuối vì cô chỉ lấy hai tấm thẻ trong phó bản .

[Tên: Con của Hắc Sơn Dương]

[Số thẻ: 010]

[Cấp bậc: SR]

[Ghi chú: Con của "Hắc Sơn Dương rừng"... Shub-Niggurath, hành động như đại diện của bà , chấp nhận những hy sinh và sự tôn thờ dâng lên cho bà . gần đây do một tai nạn bất ngờ mà thảm thương chịu cảnh chiến tranh lạnh, mất phận sứ giả nên ngay cả cơm cũng kiếm giữa các tín đồ. Xin hãy chú ý để nó tránh xa những cảnh tế lễ tôn giáo, nếu sẽ gợi những ký ức đau buồn của nó. Nếu nó lời, dùng tên Nyarlathotep để dọa nạt thể sẽ hiệu quả.]

Đây là cẩm nang ác ma gì .

Nghĩ , Lâm Dữu nghiêm túc, ghi những lời khuyên đó sót một chữ nào, cất tấm thẻ bài trong sách tranh.

"Vậy..."

Cảnh Thanh Hà ngập ngừng: "Bước tiếp theo gì?"

Cái thì...

Lâm Dữu đang định mở miệng thì tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên cắt ngang.

Cố Hành cũng khựng , tắt cuộc gọi đó.

"Không gì, hình như là một ủy thác cũ nào đó." Anh nhớ điều gì đó, : "Hay là thế , thể thử tiếp tục điều tra xem ."

"Ví dụ như, nhiều m.á.u như chắc chắn là cứ phiên phái canh giữ hang động là ."

Cố Hành .

"Nếu dùng nhân mạch mà văn phòng để , lẽ thể tìm chút dấu vết, theo đó xem thể truy thêm gì ."

Đây cũng là một ý .

Lâm Dữu suy tư một chút.

"Vậy cứ thế , nếu cần trợ giúp nào khác thì cứ với ." Cô .

"Có cần đến nữa ?" Lập tức hỏi: " thể ?"

Landon chứng kiến từ đầu đến giờ, trong lòng dậy lên một trận sợ hãi, cảm thấy sâu sắc kết cục ban đầu của vẫn còn may mắn chán, chỉ mong đừng dính dáng gì đến bọn họ nữa.

Lâm Dữu "" một tiếng: "Ông thì cứ ."

Những gì ông đầu lâu đều cả, luận đánh thì còn bằng cả thủy quỷ, thì cần thu...

"..." Cô đàn ông ba chân bốn cẳng bỏ chạy.

Nhìn cảnh , Lâm Dữu khỏi suy ngẫm về cái vấn đề muôn thuở.

... Cô đáng sợ đến ?

Bất kể Landon tự giác trốn thoát một đường sống , Lâm Dữu cứ thế ghế xe. Một ngày một đêm bọn họ về về đường bao nhiêu , thể là quen thuộc đường xá. Để tránh phiền phức, Cố Hành còn cố ý vòng qua nhà Victor. dù là , cũng nghĩa là phiền phức sẽ tự tìm đến.

Từ xa thể thấy tòa nhà nhỏ quen thuộc , Cảnh Thanh Hà là đầu tiên hít một ngụm khí lạnh.

Hai chiếc xe cảnh sát đậu ở lầu, mấy mặc cảnh phục đang bên xe, chuyện ngẩng đầu lên lầu và xung quanh. Rõ ràng, bọn họ đang đợi đương sự trở về.

Phải một dò la tin tức đầu tay, Lâm Dữu nghĩ, để bây giờ bọn họ đang ở trong tình huống gì.

Cố Hành chắc chắn , cảnh sát chắc chắn nhận phụ trách văn phòng .

" ." Lâm Dữu .

Cảnh Thanh Hà: "Hay là để em..."

"Cho dù xảy chuyện gì." Lâm Dữu xua tay: "Chắc chắn nhiều cách thoát hơn."

Biết rõ cô quyết định thì thể lay chuyển nữa, coi như là định , Cảnh Thanh Hà cũng chỉ đành tranh cãi gì nữa.

Cũng may là phát hiện sớm, để tránh gây sự chú ý của cảnh sát, xe dừng cách tòa nhà văn phòng một đoạn ngắn. Trên đường phố nhiều bộ, Lâm Dữu liếc trái , như chuyện gì lẫn trong đó. Cô còn đang nghĩ xem thể túm lấy một đường nào đó, hỏi xem là chuyện gì đang xảy .

ngay khi ngang qua một con hẻm nhỏ, Lâm Dữu chỉ cảm thấy cánh tay đột nhiên siết chặt. Có một lực mạnh kéo thẳng cô cửa hẻm tối đen như mực, như sợ cô lên tiếng hoặc phản ứng gì quá khích, nhẹ nhàng huých cô một cái. Lâm Dữu đầu .

Người đó giơ ngón trỏ lên môi.

“Suỵt...”

Là Giản Minh Giai.

 

Loading...