Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 83: Mẫu Thần
Cập nhật lúc: 2025-09-27 13:21:29
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng lúc đó, ở khu phố.
Màn đêm dần buông xuống, đúng lúc đèn hoa bắt đầu lên.
Dân thành phố đông lắm, cư dân dường như cũng mấy thích cuộc sống về đêm. Đồng hồ trong quán mới điểm qua bảy giờ, đường chẳng thấy mấy bộ nữa.
Một quán nước ven đường vẫn cất bàn ghế bày bên ngoài , nhân viên trực ca tranh thủ lúc rảnh rỗi lén lười biếng. Anh lau ly ngáp, thỉnh thoảng liếc mắt ngoài, suy tính hai vị khách đang ở đó khi nào mới .
Cô gái trẻ thì còn đỡ, ăn mặc bình thường, chỉ đội thêm một chiếc mũ lưỡi trai, giờ đang buồn chán dùng ống hút khuấy những viên đá còn sót trong ly thủy tinh. thì kỳ lạ hơn nhiều.
Người đó quấn kín mít trong chiếc áo khoác dài, mũ trùm cổ cũng kéo chặt, cố gắng hết sức để lộ bất kỳ tấc da nào. Ngay cả những chỗ thể để lộ khỏi quần áo, cũng đều dùng băng gạc quấn , ngay cả mặt cũng là băng.
Cảm nhận ánh mắt từ phía quầy thu ngân, Giản Minh Giai kéo thấp vành mũ, cố gắng để bản ít chú ý hơn, lúc cô ít nhiều chút chột , chỉ mong càng gây chú ý càng ... Mặc dù cô chỉ cần còn bên cạnh, như cũng là vô ích.
Tuy nhiên, việc dễ dàng thu hút sự chú ý như cũng là điều . Mãi cho đến khi viên đá cuối cùng đáy ly cũng tan chảy thành một viên nhỏ, Giản Minh Giai thấy vội vã bước đến, kéo mạnh một chiếc ghế xuống.
“Vừa liếc một cái thấy hai ở đây .”
Người đó thở hổn hển : “ vội vàng băng qua đường.”
Không ngẩng đầu lên thì còn đỡ, ngẩng đầu lên cô vẻ chật vật của đối phương dọa cho giật .
“Sao nông nỗi ?” Giản Minh Giai hỏi: "Không là dò la tin tức thôi ?”
Người đàn ông đối diện còn trẻ, mặc một chiếc áo dài, vài tiếng cô thấy nó vẫn còn là một chiếc áo khoác nguyên vẹn, chứ tà áo biến thành những mảnh vải rách tả tơi như bây giờ. Trên mặt vài vết máu, còn cào khá sâu.
“Bị đuổi.” Anh lấp lửng.
"Trước hết kể xem bên cô phát hiện gì ."
Cô á?
Giản Minh Giai thở một .
Vừa mở mắt , phát hiện chỉ ghế dài trong công viên thành phố, thấy bóng dáng Lâm Dữu và Cảnh Thanh Hà , cô ngơ ngác.
May mắn là cô nhanh chóng hội ngộ thành công với một đồng đội khác...chính là đàn ông vội vã chạy đến, đang đối diện, tự xưng tên là La Cảnh. Hai dạo khắp công viên, xác nhận xung quanh còn chơi nào khác, đang suy nghĩ xem bước tiếp theo nên gì thì gặp kỳ lạ tự che kín mít từ đầu đến chân .
Lúc đó, đang một gốc cây họ từ đằng xa.
Hoặc thể là "", bởi vì khuôn mặt của cũng băng gạc quấn kín , chỉ thể là mặt về hướng , vẫy tay bảo họ gần, yêu cầu họ gọi là Wyrms.
Wyrms là chơi, Giản Minh Giai khá chắc chắn về điều , đóng vai trò gần giống như dẫn dắt cốt truyện, hiểu để mắt đến hai họ, mượn cơ hội để cầu cứu.
Anh , dựa chữ. Trong một cuộc giao tiếp xen lẫn những cái cử chỉ, cô và La Cảnh dần dần hiểu trong thành phố đang một tổ chức bí mật quy mô nhỏ đang hoạt động ngầm, sắp tổ chức một nghi lễ triệu hồi gì đó, Wyrms ngăn chặn họ.
Tục ngữ câu thỏ khôn ba hang, tổ chức cũng ngoại lệ, Wyrms chỉ một trong những địa điểm tập hợp của họ. La Cảnh tự nguyện nhận nhiệm vụ dò la tin tức, hẹn thời gian gặp mặt ở quán nước .
Giản Minh Giai đương nhiên cũng là gì cả.
Wyrms hiểu tiếng Latinh, và hứng thú với hai tờ giấy trong tay cô .
Sau khi dịch một phần công thức bản thảo, với cô rằng nó thể sẽ hữu dụng trong những trận chiến mà họ sắp đối mặt , thể cung cấp một trong những nguyên liệu quan trọng nhất, yêu cầu cô nhanh chóng tìm đủ những thứ còn .
Giản Minh Giai ngàn vạn ngờ, những mảnh giấy cô nhặt trong bệnh viện Silent Hill tác dụng trong phó bản . Vì , trong lúc La Cảnh dò la tin tức của tổ chức , cô tìm cách trộn phòng thí nghiệm của một trường đại học gần đó, để lén "lấy" một ít nhũ hương, lưu huỳnh và tiêu thạch.
“Nguyên liệu đều .” Cô : "Chỉ còn một bước cuối cùng.”
La Cảnh gật đầu.
“ tò mò quá, nguyên liệu quan trọng nhất đó là gì.”
Anh về phía Wyrms, thứ đó bảng công thức dịch: "Không thể tiết lộ một chút ?"
Người băng bó lấy một tờ giấy bàn, lên đó vài chữ ngắn ngủi.
[Các sẽ .]
La Cảnh: “Xí.”
Cùng lúc với tiếng “xí” của , thứ gì đó trong tay áo cũng phát tiếng tương tự. So với tà áo rách tả tơi, thì ống tay áo quá rộng lành lặn. Mặc dù La Cảnh đang đang rụt tay trong, nhưng Giản Minh Giai từng thấy bộ dạng lúc nó lộ ngoài .
Trên cánh tay trái của một thứ gì đó rõ ký sinh, theo La Cảnh thì liên quan đến năng lực của . Cái thứ đó lông mày rậm mắt to, hình thù kỳ dị, tổng thể thấy một cách lạ lùng, chọc cũng là một loại tài năng đặc biệt.
vì đang ở đường lớn, La Cảnh dám tùy tiện thả nó .
Biết tiến triển bên đồng đội , cũng nên kể về chuyện của .
“Khi đến." Anh : "Vừa vặn đụng lúc bọn họ hội ý.”
Nhìn bộ dạng của , Giản Minh Giai cảm thấy đoán chuyện gì xảy .
“Bị phát hiện ?”
La Cảnh ho khan một tiếng: "Dù thì vẫn may mắn chạy thoát ."
Có thứ gì đó trong tay áo tức tối phồng lên: "Một câu 'dù ' mà bỏ qua công lao của ...”
“Suỵt suỵt suỵt.” La Cảnh ấn mạnh đầu nó, đề phòng liếc đường và nhân viên quầy: "Bây giờ lúc chuyện, im lặng .”
Ống tay áo xẹp xuống.
"Dù cũng là nhờ nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-83-mau-than.html.]
La Cảnh hạ thấp giọng.
“Kẻ mà bọn họ phái đến đuổi cao đến thế .” Anh giơ tay lên quá đầu: "Vừa giống vượn giống côn trùng, da thì nhăn nheo chảy xệ, là nếp nhăn. Mắt thoái hóa đến chỉ còn một chút dấu vết, móng vuốt còn móc ngược.”
Có lẽ nhớ cảm giác cào, La Cảnh hít một khí lạnh, sờ lên vết thương mặt.
Giản Minh Giai cũng cảm thấy lắm, vội vàng chuyển sang chủ đề tiếp theo.
“Cái thể băng bó.” Cô liếc nhân viên cửa hàng: "Lát nữa đổi chỗ khác giúp .”
"Trong nửa tiếng đợi , tra cứu tin tức ở đây."
Giản Minh Giai .
"Rồi thấy cái ."
La Cảnh nheo mắt , rõ những thứ đó.
Victor Norton sát hại tại nhà riêng của , thấy quái vật khổng lồ xuất hiện ở đằng xa. Đồng thời cũng phỏng vấn đường, rằng lâu đó tận mắt thấy quái điểu đuổi theo xe đường lớn, đuổi đến tận một văn phòng nào đó.
“Ý cô là...” Anh trầm ngâm .
Giản Minh Giai “ừ” một tiếng.
“Nếu là bọn họ, theo manh mối lẽ thể liên lạc .” Cô bổ sung: "...Trực giác thôi.”
Tuy nhiên, trái ngược với sự bình yên ngắn ngủi bên , bên là bầu khí căng như dây đàn.
Đám giáo đồ vẫn đang kêu thét.
Việc tế đàn phá hủy dường như càng kích thích thần kinh của bọn họ, giữa những tiếng kêu kinh hoàng nối tiếp , con của Hắc Sơn Dương cũng sợ đến ngớ , đơ ở đó. Nó "" những mảnh đá vụn còn sót móng, cam lòng mà gẩy gẩy một chút, ghép tế đàn cho lành.
Tuy nhiên chỉ nó dùng sức mạnh đến mức nào, tảng đá lớn vỡ nát thành hình dạng, cứu cũng cứu nữa .
“Dừng ... đừng chạy loạn nữa!”
Cuối cùng, trong một mớ hỗn loạn, lớn tiếng hô.
"Mặc kệ ! Giờ chẳng là lúc tuyên thệ lòng trung thành của chúng với Mẫu Thần ?! Tế đàn hỏng thì , những kẻ cản trở thì , nghi thức tiến hành một nửa , tiếp tục !"
“Chỉ cần Mẫu Thần giáng lâm." Anh lớn tiếng : "Người đương nhiên sẽ khiến bọn chúng trả giá.”
Lời diễn thuyết của rõ ràng truyền cảm hứng cho ít , họ lượt dừng bước, mặc cho quái điểu lao , miệng lẩm bẩm chú.
Nyarlathotep lạnh một tiếng, vung tay.
Những đợt tấn công đồng loạt dừng , đám giáo đồ đó còn tưởng là tín ngưỡng của phát huy tác dụng, chú càng lúc càng nhanh.
“Cứ để bọn chúng như ?” Lâm Dữu đầy hứng thú hỏi, trong giọng điệu chút lo lắng nào.
“Đương nhiên." Khóe môi Nyarlathotep mang theo vẻ thập phần ác ý: "Chờ mà xem.”
Tiếng cầu nguyện lặp lặp câu chú thỉnh thần dần trở nên thống nhất, dần dần hình thành một làn sóng khiến cảm thấy bất an mơ hồ.
Ngay trong làn sóng đó, đỉnh đầu của họ, dường như từ hư xuất hiện một vết nứt thể rõ hình dạng cụ thể.
Mẫu Thần Hắc Sơn Dương giáng lâm.
Không khí đột nhiên trở nên tĩnh lặng.
Một áp lực vô hình nặng trịch đè nặng lên trái tim mỗi , ngay cả đám tín đồ cũng khỏi nổi lên từng trận run rẩy. Miệng bọn họ lẩm nhẩm lời cầu nguyện, kính sợ mà cuồng nhiệt Mẫu Thần khi bà xuất hiện hình dáng thật của .
Thứ đầu tiên vươn là vô xúc tu nhớp nháp, những cái miệng khổng lồ mọc xúc tu nhỏ giọt bùn nhão. Bà càng giống như một đám sương đen khổng lồ ngừng cuộn trào và lở loét hơn.
Mây mù ngưng tụ thành những khối cơ quan cơ thể đáng sợ, "dán" với theo những góc độ vặn vẹo.
Bà chậm rãi hạ xuống giữa tiếng tụng niệm của tín đồ, đột nhiên dừng .
Cố gắng gồng sức để xuống nữa, nhưng nhúc nhích .
Mẫu Thần Hắc Sơn Dương kẹt .
Thu Vũ Miên Miên
Đám tín đồ: “...”
Cảnh Thanh Hà: “...”
Vãi cả nồi.
Lâm Dữu: “...Phụt.”
Cố Hành nỡ thẳng, mặt . Nyarlathotep là gây tất cả chuyện , ôm bụng ha ha, chẳng thèm che giấu sự hả hê của .
Việc tế đàn phá hủy rõ ràng vẫn gây ảnh hưởng khá lớn. Hắc Sơn Dương rừng sâu, của muôn ngàn con cháu, mắc kẹt thảm hại trong khe nứt do nghi thức triệu hồi chỉnh . Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, dường như một lực hút cực lớn kéo bà trở , khiến bà thể ở trái đất thêm nữa.
Tất cả đều trợn mắt há hốc mồm cảnh tượng , những xúc tu quấn quanh rìa khe nứt vô hình đó, vẫn đang cố gắng dò xét một cách vô ích.
Khối sương mù đen đó rút từng chút một, Hắc Sơn Dương cuối cùng cũng từ bỏ giãy giụa, buông lỏng xúc tu và đôi chân ngắn ngủn méo mó, mặc cho bản đưa trở vũ trụ bao la.
Ngay khoảnh khắc cuối cùng khi chiếc xúc tu cuối cùng cũng hút khe nứt, bà vung mạnh một cái.
Bà quật ngã con của Hắc Sơn Dương đang run rẩy trong góc.